Chiều nay, một ngày tháng Tám se lạnh, cô đơn, mùa thu chần chừ không về đây, vì những tia nắng còn lang thang đâu đó. Tháng tám, nơi ai đợi không mây mỏng bồng bềnh, không có những chú heo may khẽ luồn vào vạt áo. Tháng tám, nơi những kẻ chờ đợi chỉ còn là xác chết, có những cơn gió lạnh buốt câu thơ của mùa lặng lẽ đổi thay. Tháng tám của người đợi… chiếc lá úa như tiếng thu kêu!
Gửi các bạn những bài thơ tình về đám mây trên trời rất đẹp và lãng mạn, mây có lẽ đã quá quen thuộc, nhưng mây giữa hè và mây đen của đông, mây hồng của hoàng hôn hay nắng mai. Mây trắng mùa thu mang đến trong lòng mỗi người những cung bậc cảm xúc khác nhau. Cùng tham khảo những bài thơ tình buồn lãng mạn về mây sau đây, chúc các bạn có những giây phút tuyệt vời bên thơ tình mây trắng nhé!
mây chiều
Mây hồng cuối trời
Chiều cuối rồi sao còn lang thang
Mặt trời khuất sau lưng đồi
Ở đây trời bắt đầu mưa
Mây khóc ngược hoàng hôn
Rất nhẹ bỗng hóa biển dâu
Tôi mơ những tâm hồn ngây ngất
Nặng lòng lắm, biết biến đi đâu?
Hoàng hôn tím ướt áo mưa
Mây khóc cho ai?
Khói rơi trong đêm sương
Tôi điên lưỡi liềm phai
(Huỳnh Minh Nhật)
Chuyện Tình Mây Và Gió
Một hôm gió nói với tôi
Về chuyện tình của mây và gió
Họ quen nhau vào một buổi chiều mùa thu
Khi đất trời chuyển từ hạ sang mùa
Rồi mây lang thang từ đó
Khắp nơi, bên sông, bên núi
Qua đê bãi bồi chờ đợi
Bên kia chân trời họ thật kiêu hãnh
Rồi một ngày biết mây tan
Gió nhìn mây mà nghĩ
Mây êm đềm “anh ơi đợi em!”
Chờ em về tưới đồi xanh
Rồi hoa lá mau xuân
Vạn vật sinh sôi nảy nở
Tôi sẽ ở bên bạn trong những giấc mơ của tôi
Đêm xuân tình thao thức suốt năm.
(Lý Thảo)
Đợi Đôi Cánh Thiên Đàng
Khi chiều về cuối trời xanh
Mây tim tím đầy vội vã
Lồng ngực đập nghe rất lạ
Hồn xao xuyến rơi giọt mặn
Ngày ấy con phố tuyệt vọng
Cơn mưa mùa hè lạnh làm tôi sợ
Thu là trời vàng võ khóc
Cơn gió lớn thổi với đôi cánh của thiên thần
Kể từ ngày đó đã có hàng ngàn đô la trong đau buồn
Giữa trưa bóng chiều trong sương
Tôi hoang mang bởi một tâm hồn mòn mỏi
Tình mỏi rung rung sợi tình
Để nắng rơi nơi đây chiều nay
Giữa bao la tình yêu và nỗi nhớ
Bóng hoàng hôn ngập ngừng chuyển sang màu đỏ
Đã quá muộn… giữ lấy… cánh chim…
(Huỳnh Minh Nhật)
Bờ biển nhiều mây
Bờ mây trắng đứng cuối trời một hình bóng
Của niềm hy vọng ban đầu giữa nhân loại
Trái tim của mọi thứ mơ mộng vào buổi chiều và buổi sáng
Em về mau cho mây trắng buông rèm
Bước chân vào vườn hoa
Môi hồng là nụ xuân xanh
Tâm hồn mê muội thương tích trong nháy mắt
Bạn đi đâu tôi không thể đợi
Lặng lẽ hay lạc lõng? Tôi sẽ trở lại vào ngày hôm sau
Tôi sẽ về giữa mùa khô âm lịch
Oanh Yến múa mãi trời xuân
Và đã nói lời yêu nhau.
(Bùi Giáng)
Đặng Đông!
Cuối tháng trời như không còn nắng
Người ra đi biết mơ gì !?
Em đã quên nụ cười của anh là nắng
Hay vô tình đến rồi đi?
Chiều lạnh hoàng hôn buông xuống chiều tối
Vì vắng em mùa vắng hoa vàng
Tôi lang thang bơ vơ chia tay buồn
Bước đi mệt mỏi vì gánh nặng hành lý
Mây nhảy đêm khuya dài như nỗi nhớ
Vầng trăng mỏng gom bóng đêm dâng nước
Ai dám nói rằng mùa đông giống như đá?
Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu?
Xin lỗi cho bất cứ ai trong khói
Những suy nghĩ khô lạnh bao phủ trong trái tim
Đêm buông bước buồn miên man
Gió giật mình đứng khóc giữa mênh mông…
(Huỳnh Minh Nhật)
Dấu hiệu của thơ tình…
Ai sẽ thổi gió trên ghềnh
Ngày hôm nay có rất nhiều người
Trời xanh mây trắng vờn nhau
Ai biết cội nguồn của lời yêu
Đá vàng khắc rõ ràng
Tình yêu đích thực mỗi phút của thế giới con người
Hỏi trong sâu thẳm
Trái tim xao xuyến vang ngân hà
Danh tính của gió
Hồn ai đậm đà mặn nồng
Âm nhạc của cuộc sống đi bộ trong vùng hoang dã
Chín trái tim tìm thấy nhiều điều quan trọng
Xưa kia bóng tà dương
Xem Nửa đời huyền thoại và sự tha thứ
Vòng tay rời ma thuật
Gửi vào bến bờ gió của lòng ai…
(mây trắng)
Một giấc mơ say
Tôi chợt nhớ một mùa yêu xa!
Lúc tiếng dế ríu rít chờ mong
Phượng đốt hồn thơ xanh thẳm
Em mang mùa hè bình yên vào giấc mơ
Ai biết phượng phai theo màu áo?
Giọt nước mắt rơi làm tan bao ước mơ ngây thơ
Thiếu nữ đôi mươi môi hồng
Con đường của chúng ta đến mặt trời biến thành địa ngục
Mây thả chiều hôn kỷ niệm
Bạn nhớ gì về những chiếc xe cũ?
Nắng khóc trên vai trời cháy
Nỗi nhớ mưa nhạt nhòa
Ồ tình yêu! Chờ ai năm xưa?
Rêu xanh ngạt thở sau hè
bạn chỉ là một làn gió
Để hạ gục một loài bọ ve?
Mùa còn giăng đầy mây nhớ
Sao đầy phố vắng bóng em?
Em ngỡ ngàng nắng chiều phai
Viết bài thơ tình gửi nơi xa…
(Huỳnh Minh Nhật)
mây trắng
Cho nhau tuổi hồng
Cánh phượng ngày xưa có còn không?
Nắng chói chang ngoài hiên
Mở trang lưu bút tìm tên người
Pha lê với nụ cười
Bước qua cánh cửa lớp phục hồi chức năng
Nắm tay và mơ, mơ
Cứ vờ như biết buồn là gì
Hoa nắng nhỏ sân trường
Áo lụa mỏng thi cuối kỳ
Bàn chân hơi nhút nhát
Bài thơ tình chưa từng trao tay
Giữa trưa nắng gió thổi mây bay
Phượng hồng trên từng trang giấy xưa
Hè buồn chợt nắng chợt mưa
Nếu xin lỗi, tại sao bạn không thì thầm?
Nếu không thì bạn đã đến tuổi của mùa thi
Để tôi quay lại tiếc nuối thời gian
Cho nhau một nốt nhạc đôi
Tiếng dế kêu càng nghe càng đau
(Lưu Vĩnh Hà)
Tháng 9 bạn sẽ đến chứ?
Ngày mai tháng 9 bạn đến là tháng mấy?
Mùa thu mới, bờ vai ấm áp
Vài bài hát tuổi đôi mươi
Hạt bụi tình đầu nhạt nhòa trên môi
Tháng 9 nào ở lại với tôi?
Chiều hoàng hôn gió hiu hiu
Ai, là ai? Tôi không nhớ nữa!
Mùa thu buồn dệt mây
Tháng 9 còn lại gì đây?
Giữa cái “tôi”, hai đầu của tình yêu
tháng 9 đã qua
Ngày mai tháng 9 bạn đến là tháng mấy?
(Huỳnh Minh Nhật)
Lửa đêm trăng
Đêm lạnh trôi qua không mấy bóng người
Vầng trăng mờ khóc rưng rức
Khói xấu hổ rơi ở đâu
Đêm đông lạnh biết không áo
Ngọn gió cuối đồi không còn thổi
Tiếng gà khuya gọi nắng
Tôi lặng lẽ đứng trên đỉnh trăng và hút một điếu thuốc
Hải quỳ hoang chết đuối giữa cuộc chơi
Trong khi đó, những đám mây dường như bỏ lỡ mặt trời
Tiếng cú ồn ào vang vọng đêm sâu
Bốn chân di chuyển cùng nhịp
Chàng trai và cô gái nào đang yêu nhau?
Bóng người yêu tựa đầu vào bức tường cũ
Sương tan trước hơi nóng
Cây tạo hóa vươn bộ ngực thơ mộng
Trăng còn nấc lên giữa mùa đông…
(Huỳnh Minh Nhật)
mây trắng
Chiều mây trắng về nơi này
Tháng 6 gió heo may
Mỗi chiều nhìn mây như đang ngủ
Thật ngọt ngào khi buổi chiều trôi qua
Thật là một năm quyến rũ trong tháng sáu
Tôi đến để sưu tầm những vần thơ hay
Đóng theo số lượng ít, cho đi
Kỷ niệm tình yêu thơ của chúng tôi
Julie là nóng, đau khổ
Mây trôi, trăng lặn, đời còn dài
trái tim tôi đau quá
Nỗi nhớ điên cuồng như một cơn bão
Mây trắng tháng sáu về đâu
Mùa vui năm cũ đã qua
Còn đây góp vào trời thương nhớ
Kỷ niệm… tình yêu của một đời
(Nguyễn Độ)
Tháng Mười Tự Yêu!
Tháng 10 khẽ gõ cửa
Mang cơn mưa chiều về đây
Thành phố mùa thu cô đơn làm sao?
Làm tình với vết rêu
Làn khói trắng lạnh lùng im lìm
Đường phố bây giờ không có mây
Vì trời đất khoác khăn xám
Mùa đông chết cân vừa rơi chiều nay
Tháng 10 về không lời chào gọi
Âm nhạc nào khuấy động vùng hoang dã?
Đàn chim bay đi tìm mặt trời
Tôi đứng đây và nuốt sương mù
Mùa đông ở đây lạnh và mỏng
Phố khao khát cơn gió êm đềm
Người yêu ơi, em nhớ bao nhiêu?
Bây giờ chúng ta hãy lạc vào bản tình ca
Ngày mai thức dậy trời trong xanh nắng vàng
Lòng tôi vẫn nặng trĩu
Ai mang cả mùa đông ra phố?
Chia sẻ đời chút lạnh nhạt phai!
(Huỳnh Minh Nhật)
Mây và gió vô tình!
Nhìn mây trôi trong nắng chiều
Vài cơn gió nhẹ
Những đám mây đi đâu?
Gửi em chút tình.
Mây vẫn hờ hững, mây vẫn bay
Để lòng nặng trĩu
Tại sao những đám mây không thể dừng lại trong vài phút?
Tôi đang gửi một số lời chia buồn đến ai đó.
Gió chiều qua
Thậm chí không ngừng cho phép tôi
Trao yêu thương, gửi kỉ niệm theo cách đó
Mây và gió tình cờ, xa!
Mây và gió hỏi em có biết không?
Nhớ thương em da diết trong tim
Vì vậy, tôi muốn hỏi một người ở cùng một nơi
Nói rằng chúng ta sẽ chờ đợi mãi mãi.
Tôi có người yêu tóc dài
Đôi mắt buồn nét trẻ thơ
Đôi môi đỏ mọng màu nho chín
Dáng liễu cao thanh mảnh.
Mây và gió vô tình với tôi
Thôi đành đợi trăng lên
Này Nguyên! xin vui lòng cho tôi một tin nhắn
Rằng ai đó nhớ bạn!
(Phươngtim)
Tách biệt…
Nhìn mùa thu buồn ra đi
Tôi chợt cảm thấy đầy tiếc nuối
Mây và gió chào nhau
Lá cũng vẫy chào
Ngày trở về, nắng chói chang
Vương kéo hơi mát xuống
Cả không gian tím quạnh hiu
Giọt sương lấp lánh âm u
Tôi một mình với nỗi cô đơn
Áo mỏng thêm lạnh
Bước chân nhẹ ướt ngọn cỏ mềm
Và rồi nước mắt không ngừng rơi
(Làm khoản vay của tôi)
Mơ Với Mây Trắng
Mây trắng chiều nay có còn bay?
Chiều nay gió về mơ màng
Hãy cùng nhau đi hết con đường
gần như… bao nhiêu cô ấy bám lấy nhà vua mãi mãi
Tiếng thổn thức giữa trưa mùa tàn
yêu mây trắng mộng bên thềm trăng
Này, gió luôn bối rối
mơ… trưa – mây trắng… cùng vui.
(Ngưng Rơi)
Trên đây là những bài thơ tình hay về mây mà tôi gửi đến các bạn, hi vọng các bạn sẽ thích và yêu thích những bài thơ tình về mây này. Còn rất nhiều những bài thơ tình về mây buồn cũng như những bài thơ lãng mạn về mây khác trong chuyên mục thơ của blog.
Hàng ngày vẫn có những bài thơ tình hay, thơ tình buồn, thơ tình lãng mạn được sáng tác, sưu tầm và đăng tải trên chuyên mục thơ của blog pgdyenthanh.edu.vn. Hãy thường xuyên truy cập để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, để cùng đồng điệu vui vẻ bạn nhé!