Bạn đang xem: đến bây giờ hình như em cũng đã quen một mình
Sau một thời hạn vắng ngắt bóng nhập music thì vừa mới đây ca sĩ Lương Minh Trang tiếp tục phối kết hợp cùng theo với ca sĩ N Ly mang tới mang đến tất cả chúng ta ca khúc Quen với Cô đơn. MV của ca khúc là sự việc phối kết hợp giàn giụa và ngọt ngào của cô ấy và ck của mình. Mời chúng ta nằm trong đón coi MV và lời nói bài bác hát.
Lời bài bác hát Quen với cô đơn
Đêm buông dần dần, một mình thân thuộc đường phố ko ánh đèn
Chỉ bản thân em đơn độc chuồn về
Cắn thiệt chặt bờ môi nhằm lấp liếm không còn những nỗi buồn
Những nỗi sầu, em không phải biết thương hiệu.
Đến lúc này, chừng như em đã và đang quen thuộc một mình
Cứ như thế, mặc dù ko cần thiết ai nữa
Có song phen, vài ba thân phụ người chất vấn thấy đơn độc không?
Em mỉm mỉm cười, nó trở thành một thói quen thuộc.
ĐK:
Phải luyện quen thuộc khi những ký ức cơ cứ ùa về nhập đêm
Đôi phen quên, tưởng anh vẫn kề bên
Rồi đương nhiên nước đôi mắt cứ rớt xuống, nhức buốt tận con cái tim
Em chỉ ham muốn cho tới ở chỗ nào thiệt xa xăm.
Để yên ắng nghe giờ đồng hồ sóng vỗ, nhằm nhìn rạng đông lên
Để được khóc, thả trôi nhập con cái sóng
Chợt quan sát em quá yếu đuối đuối
Sao cứ cần tiếc nuối, nhằm nụ cười dần dần tan bám theo giờ đồng hồ mỉm cười.
Và lúc này, em chừng như tiếp tục quen thuộc một mình
Vậy rồi, thì ko cần thiết ai nữa
Vài thân phụ người chất vấn em với đơn độc không?
Mỉm mỉm cười, giờ cũng trở thành thói quen thuộc.
Coda:
Anh ơi, em nhức, anh với thấu?
Bao năm bao yêu thương vệt, ni vỡ hạn chế thâm thúy nhập đầu
Tự nhiên nước đôi mắt cứ rơi mãi
Hôm ni anh mặt mũi ai, em nhức thắt bao tối nhiều năm.
Một bản thân em bước
Cả quảng đàng nhiều năm phía trước
Em chỉ mong sao được niềm hạnh phúc thôi tuy nhiên.
Hợp âm bài bác hát Quen với cô đơn
Xem thêm: vẽ ô tô cảnh sát
1. Đêm buông [Am] dần dần, một mình thân thuộc đường phố [Em] ko ánh đèn
Chỉ bản thân [F] em cô [G] đơn chuồn [Am] về
Cắn thiệt [Am] chặt bờ môi nhằm lấp liếm không còn [Em] những nỗi buồn
Những nỗi [F] buồn, em [G] không phải biết [Am] thương hiệu.
2. Đến bây [Am] giờ, chừng như em đã và đang [Em] quen thuộc một mình
Cứ như [F] vậy, mặc dù [G] ko cần thiết ai [Am] nữa
Có song [Am] phen, vài ba thân phụ người chất vấn [Em] thấy đơn độc không?
Em mỉm [F] mỉm cười, trình bày [G] trở thành một thói [Am] quen thuộc.
ĐK:
Phải luyện quen thuộc khi [Am] những ký ức cơ cứ ùa [Em] về nhập đêm
Đôi phen [F] quên, tưởng [G] anh vẫn kề [Am] bên
Rồi đương nhiên nước [Am] đôi mắt cứ rớt xuống, nhức buốt [Em] tận con cái tim
Em chỉ [F] ham muốn cho tới [G] ở chỗ nào thiệt [Am] xa xăm.
Để yên ắng nghe [Am] giờ đồng hồ sóng vỗ, nhằm nhìn [Em] rạng đông lên
Để được [F] khóc, thả [G] trôi nhập con cái [Am] sóng
Chợt quan sát em [Am] quá yếu ớt sao cứ [Em] cần tiếc nuối
Để niềm [F] vui sướng dần dần [G] tan bám theo giờ đồng hồ [Am] mỉm cười.
3. [Am] Và lúc này, em chừng như tiếp tục [Em] quen thuộc một mình
[F] Vậy rồi, thì [G] ko cần thiết ai [Am] nữa
[Am] Vài thân phụ người chất vấn em với [Em] đơn độc không
[F] Mỉm mỉm cười, giờ [G] cũng trở thành thói [Am] quen thuộc.
[Am] Anh ơi, em nhức, anh với [Em] thấu?
Bao năm bao yêu thương [F] vệt, ni [G] vỡ hạn chế thâm thúy nhập [Am] đầu
[Am] Tự nhiên nước đôi mắt cứ rơi [Em] mãi
Hôm ni anh mặt mũi [F] ai, em nhức [G] thắt bao tối [Am] nhiều năm.
[Am] Một bản thân em bước cả quãng [Em] đàng nhiều năm phía trước
Em chỉ [F] ước được [G] niềm hạnh phúc thôi [Am] tuy nhiên.
Xem thêm: đắp vẽ đình chùa
Bình luận