hợp đồng hôn nhân truyện (full)

hop-dong-hon-nhan

Nguồn ảnh: Pinterest

Bạn đang xem: hợp đồng hôn nhân truyện (full)

Nguồn truyện: Đêm Buồn

Nhìn xuống vùng dưới bên dưới kể từ tầng thượng tòa ngôi nhà nhị mươi tầng, cô mỉm cười cợt đau xót. Từ nhỏ vững mạnh nhập nhung lụa, nhập tình thương yêu thương của mái ấm gia đình. Cô trước đó chưa từng tưởng tượng được mang trong mình một ngày cô cần kết đốc cuộc sống của tôi bằng phương pháp này. Đau đớn, tủi nhục, vô vọng.. và chỉ chốc nữa thôi, từng cảm hứng tin vui nộ ái ố của trần gian này tiếp tục theo đòi hồn cô nhưng mà cất cánh cút rơi rụng, giải bay một kiếp sinh sống đem rất nhiều nỗi nhức. Cô nhắm mặt mũi lại, thì âm thầm.

- Vĩnh biệt anh!

Cô buông lỏng lòng bản thân, bước một chân lên bục. Tiếng gọi không xa lạ kể từ hâu phương khiến cho cô giật thột.

- Đừng nhưng mà..

Cô rút chân, xoay người lại coi, là anh. Phải, đó là anh. Là ngọn mối cung cấp của từng nỗi nhức. Là người cô nên hận tuy nhiên lại ko thể này xay được bạn dạng thân thích bản thân cần hận. Là người cô cần rời xa tuy nhiên lại ko lúc nào mong muốn cần rời xa. Là người cô tránh việc yêu thương, tuy nhiên lại yêu thương cho tới mức độ nằm trong lực kiệt.

- Ân Kỳ, chớ nhưng mà. – Anh kể từ từ đặt chân vào ngay sát cô, trả nhị tay đi ra mong muốn đón lấy cô.

- Anh chớ qua quýt trên đây. Em tiếp tục nhảy ngay lập tức ngay lập tức. - cô gào lên bởi vì chút mức độ lực yếu ớt ớt.

Anh nghỉ chân, lòng rét mướt như lửa thắp, nước đôi mắt vẫn tiếp tục thi đua nhau tuông đi ra từng loại. Anh ko thể nhằm rơi rụng cô. Anh và cô đã từng đi một vòng thật to, trải qua quýt từng nào yêu thương và hận, tổn hại và rơi rụng đuối. Đến sau cùng, nhìn thấy tình thương yêu của nhau, cũng chính là khi anh tiếp tục vĩnh viễn rơi rụng cô nhập tấc gang.

Hai năm vừa qua..

Trong cuộc sống thường ngày này, đem từng nào là phát triển thành số nhưng mà quả đât tao ko thể ngờ cho tới được. Và thiệt trớ trêu thay cho, khi và lại nhằm cô tận đôi mắt tận mắt chứng kiến phát triển thành số của một quả đât ko bao nhiêu tương quan cho tới cô. Nhưng lại sở hữu kĩ năng thực hiện hòn đảo lộn cả cuộc sống cô, thực hiện mang lại cô sinh sống dở ૮ɦếƭ dở. Có khi cô tưởng chừng tôi đã rơi xuống tận lòng địa ngục thế gian. Để rồi khi ngoi lên lại thấy vô vọng vô nằm trong, cũng chính vì "mình còn cần kế tiếp sống".

Cô là Trịnh Ân Kỳ, nhị đái thư của Trịnh Gia, một cô nàng hình mẫu gì rồi cũng thông thường, tìm hiểu hoài ko đi ra được một điều gì đặc biệt quan trọng lôi cuốn người không giống ngoài xuất thân thích Quý giá. Trong khi chị gái cô, Trịnh Mỹ Kỳ lại là 1 trong mỹ nữ giới có tiếng nhập giới thượng lưu, vừa phải xinh đẹp nhất, tài hoa, tư thế lại vô nằm trong cáng đáng sang trọng tuy nhiên ko xoàng xĩnh phần ôn nhu. Từ nhỏ cô luôn luôn lẽo bào theo đòi sau chị bản thân, mặc dù nằm trong là đái thư Quý giá, tuy nhiên từng nào ánh hào quang quẻ rực rỡ tỏa nắng đều dồn về phía Mỹ Kỳ, cô lờ mờ nhạt nhẽo cho tới nỗi chẳng bao nhiêu ai quan hoài Trịnh Gia còn tồn tại một nhị đái thư là cô. Chính bởi vậy nhưng mà nỗi tủi thân thích của cô ấy ngày 1 rộng lớn dần dần lên, cô không hề mong muốn xuất hiện nay sát bên chị bản thân nữa. Cô chọn lựa cách sinh sống lặng lẽ mang lại riêng biệt bản thân, nhằm rồi người tao cũng dần dần gạt bỏ sự hiện hữu của cô ấy.

Và giá bán như từng chuyện chỉ tạm dừng ở bại thì hoặc biết bao nhiêu, tuy nhiên ko, tạo ra hóa vẫn luôn luôn quí trêu chọc những quả đât vốn liếng ko mùng sự thế như cô. Chính vì như thế trong những năm mon tuổi hạc thơ cứ lẽo bào theo đòi sau chị gái Mỹ Kỳ của tôi, cô lại yêu thương luôn luôn thơm phu của chị ý. Anh đó là thiếu thốn gia của tập đoàn lớn Hoàng Đình, người tiếp tục thừa kế cơ ngơi sang trọng và hoành tráng xứng đáng ước mong, cũng chính là người được nhị mái ấm gia đình thêm thắt ước cùng theo với chị của cô ấy, trở nên một cặp trai tài gái sắc và quyền lực tối cao khó khăn ai sánh bởi vì. Hai quả đât sinh đi ra tưởng như đang được sắp xếp sẵn nhằm giành cho nhau. Cô chỉ từ rất có thể đứng hâu phương, ngày qua quýt ngày, năm vừa qua năm tận mắt chứng kiến nhị người và lắng đọng, niềm hạnh phúc. Dù lòng đem nhức từng nào, cũng chỉ rất có thể chôn thâm thúy loại tình thương yêu âm thầm chẳng lúc nào đem thành phẩm chất lượng tốt đẹp nhất này giành cho cô. Rồi ngày đính ước của mình cũng xấp xỉ kề, đến thời điểm nhưng mà cô ko thể khiến cho bạn dạng thân thích bản thân chịu đựng đựng thêm thắt những nhức lòng này nữa, cô loại bỏ du học tập như 1 sự trốn chạy. Một người là chị gái cô, một người là kẻ cô âm thầm yêu thương, mặc dù sau thì, cô vẫn ao ước chúng ta luôn luôn niềm hạnh phúc.

Và rồi ngược tim cô cũng chịu đựng nghe điều công ty của chính nó. Cô thôi nghĩ về về anh, dang rộng lớn tay tiếp nhận tình thương yêu của một chàng trai không giống. Hạo Minh, thằng bạn học tập nằm trong ngôi trường, người có một không hai cảm nhận thấy cô đặc biệt quan trọng thân thích rất nhiều người, đuổi theo cô lịch sự tận trời tây, chỉ nhằm ngày ngày tới trường nằm trong cô, đem theo đòi khăn quàng mang lại cô hằng ngày mùa ướp đông buốt, tuyết phủ white từng lối cút. Cô nhận điều yêu thương Hạo Minh nhập hình mẫu ngày nhưng mà từng những mặt mũi báo đăng tin cậy "đại đái thư Trịnh Gia kể từ thơm với thiếu thốn gia ngôi nhà Hoàng Đình, nhằm đuổi theo côn trùng tình với 1 chàng họa sỹ nghèo". Cô ko biết chuyện gì vẫn xẩy ra với chị của cô ấy, trong những năm mon qua quýt cô vẫn thấy chị bản thân niềm hạnh phúc ra làm sao, thấy anh chiều chuộng mến thương chị đi ra sao. Đối với những người không giống, anh rất có thể là kẻ khó khăn ngay sát và đem phần này kinh sợ, bởi vì anh sinh đi ra vốn liếng đang được đứng cao hơn nữa người không giống vài ba bậc. Nhưng với chị của cô ấy, anh vẫn luôn luôn nữ tính, thân mật và và lắng đọng. Cũng chính vì sự nữ tính bại, mặc dù ko cần giành cho cô, vẫn thực hiện mang lại ngược tim cô chao hòn đảo, gởi hoàn hảo tình thương yêu đầu mang lại anh, ko chút toan tính. Cô chỉ việc bắt gặp nụ cười cợt của anh ấy, niềm hạnh phúc của anh ấy. Khi gọi thông tin bên trên báo, cô thấy tim bản thân thắt lại, cô lo ngại mang lại anh, cô biết anh tiếp tục vô cùng nhức. Nhưng cô buộc bản thân cần gạt quăng quật tất cả thoát ra khỏi tâm trí. Cô nên thương bạn dạng thân thích bản thân, và nên thương người đang được thương bản thân. Anh so với cô mãi là niềm mơ ước của một cô nàng mới mẻ rộng lớn, và cô ko lúc nào đem ảo tưởng rằng sẽ sở hữu được một ngày được nằm trong anh sánh bước.

Thời gian dối trôi qua quýt đã và đang vài ba năm, Hạo Minh vẫn luôn luôn bắt lấy tay cô trải qua các mùa ướp đông giá bán của trời Tây. Nhưng nhị tâm trạng lại ko lúc nào đập cộng đồng một nhịp, cô vì như thế mong muốn đáp lại tình thân của anh ấy nhưng mà kể từ loại bỏ nhiều sở trường cá thể, anh vì như thế mến thương cô nhưng mà thực hiện những việc anh ko hề quí. Sự gượng gạo xay ngày 1 rộng lớn dần dần rộng lớn dần dần lên, từng người đều phải sở hữu những mệt rũ rời của riêng biệt bản thân. Cô vẫn hứa tiếp tục nằm trong anh sinh sống niềm hạnh phúc ở điểm bại, điểm chỉ mất nhị người, không tồn tại danh vọng loại tộc, không tồn tại những đấu đá thương ngôi trường, cũng không cần thiết phải gánh vác sự nghiệp u ám của gia tộc. Cho cho tới một ngày, từng những mặt mũi báo lại đang tiếp tục tin cậy xấu xa về mái ấm gia đình cô, doanh nghiệp lớn của Trịnh Gia đứng mặt mũi bờ vực vỡ nợ. Không còn cất giấu cô được nữa, chị gái Mỹ Kỳ cần thưa mang lại cô biết, tía cô vẫn ụp căn bệnh nguy nan kịch. Chẳng thể làm cái gi rộng lớn, Ân Kỳ quăng quật lại toàn bộ, quăng quật lại lời hứa hẹn với Hạo Minh, cô về bên mặt mũi mái ấm gia đình của tôi. Dù mức độ cô nhỏ nhỏ bé, mặc dù rằng rất có thể cô ko thể thực hiện được gì, tuy nhiên không nhiều đi ra, cô cũng rất có thể ở mặt mũi tía cô, thực hiện mối cung cấp khích lệ lòng tin mang lại ông và chị cô. Cô tin cậy, chỉ việc mái ấm gia đình cô đồng lòng, rồi từng sóng bão táp cũng tiếp tục tạm dừng phía bên ngoài ô cửa.

Ân Kỳ vừa phải đẩy tư trang vừa phải coi sớn sác khu vực người thân trong gia đình đứng đợi, cô vẫn thưa với chị cô không cần thiết phải đi ra đón cô tuy nhiên Mỹ Kỳ vẫn xác định khước từ. Cô hiểu cô xa thẳm ngôi nhà trong tầm thời hạn khá lâu, thứ tự này về bên lại nhập cảnh chúng ta đang được bắt gặp phát triển thành cố. Những ngày qua quýt 1 mình Mỹ Kỳ gánh gồng mái ấm gia đình, hẳn là chị cô cũng mệt rũ rời và đơn độc lắm, chỉ mong sao sớm bắt gặp em gái và để được tiếp thêm thắt mức độ lực. Ân Kỳ nghe giờ đồng hồ chị cô gọi kể từ phía xa thẳm, chị gái Mỹ Kỳ của cô ấy nhập gầy nhiều hơn nhiều đối với bao nhiêu ngày trước đó khi cô gọi facetime về. Trong phút chốc trong cổ họng cô nghẹn đắng, cảm nhận thấy bạn dạng thân thích bản thân vô nằm trong đem lỗi, vô nằm trong ích kỉ khi xuyên suốt thời hạn qua quýt khiến cho 1 mình chị cô quán xuyến việc ngôi nhà và bảo vệ mang lại tía cô. Ân Kỳ chen nhanh chóng chân qua quýt loại người nhộn nhịp, lao cho tới ôm chầm lấy chị gái, nhị người mẹ mừng mừng tủi tủi, nước đôi mắt trào đi ra kể từ lúc nào. Thằng nhỏ bé đứng sát bên bắt lấy phần gấu áo khoát của cô ấy rung rinh rung rinh.

- Út ơi..

Cô buông Mỹ Kỳ đi ra, coi cúi xuống coi thằng nhỏ bé, hoá ra là Ku Bi, đàn ông của Mỹ Kỳ. Từ ngày Ku Bi sinh đi ra, đó là thứ tự thứ nhất cô bắt gặp nó ở phía bên ngoài. Nhưng dì con cháu cô vẫn kịp thực hiện thân thích cùng nhau qua quýt những thứ tự cô gọi facetime về mang lại u nó. Cô bế bổng thằng nhỏ bé lên, thơm vài ba hình mẫu nhập má nó, làn domain authority đuối mịn thơm phức mùi hương sữa của chính nó thực hiện cô thấy yêu thích, trong tâm địa lóe lên một ý nghĩ về "mình muốn làm mang trong mình một đứa nhỏ bé như vậy này".

- Ku Bi cũng đi ra trường bay đón Út sao? Út cảm động vượt lên trước trên đây nè.

- Út ơi, Ông nước ngoài nhắn gửi Út cần mau về ngôi nhà, Ông nước ngoài vô cùng ghi nhớ Út.

- Được thôi, lúc này tất cả chúng ta về thăm hỏi ông nước ngoài của Bi nha.

Đoạn lối kể từ trường bay về ngôi nhà ko xa thẳm, tuy nhiên đầy đủ nhằm Mỹ Kỳ kể lại những chuyện vẫn xẩy ra mới đây. Sau vụ thực hiện ăn thất bại, doanh nghiệp lớn ngôi nhà Trịnh Gia vỡ nợ, nhưng mà công ty nợ lớn số 1 đó là tập đoàn lớn Hoàng Đình. Mỹ Kỳ vẫn thay cho phụ vương cho tới bắt gặp những quan hệ giao hiếu xưa này nhằm nhờ trợ giúp, tuy nhiên hầu hết chúng ta đều rời né không thích bắt gặp cô. Thương ngôi trường là vậy, Ân Kỳ ko lấy thực hiện kinh ngạc, tuy nhiên cũng thất thiệt đau xót mang lại tía của cô ấy. Trước giờ ông vẫn luôn luôn đối đãi với những người không giống bởi vì tấm lòng, ko đo lường và tính toán thiệt rộng lớn. Đến lúc này, khi xẩy ra phát triển thành cố, thì chủ yếu những người dân từng được ông trợ giúp lại con quay sườn lưng một cơ hội nỡ. Theo như điều Mỹ Kỳ thưa, trước mức độ xay của những công ty nợ rộng lớn nhỏ, nguy cơ tiềm ẩn mái ấm gia đình cô cần tuyên tía vỡ nợ là chuyện thế tất nhập ni mai. Hơn ai không còn, Ân Kỳ và chị gái bản thân hiểu doanh nghiệp lớn không chỉ là là gia tài của Trịnh Gia, nhưng mà còn là một tận tâm cả đời của ông Trịnh, là kỉ niệm của một quy trình cùng với nhau vượt lên từng nào sóng bão táp của ông và u cô. Nếu thiệt sự tất cả sụp ụp, tía cô chắc hẳn rằng sẽ không còn thể sinh sống tiếp. Dù bằng phương pháp này cút nữa, người mẹ cô sẽ không còn nhằm doanh nghiệp lớn cần vỡ nợ.

Ân Kỳ phi vào sàn bar mục tiêu nhằm tìm hiểu người con trai quyền lực tối cao bại, người dân có vừa sức tác động để giúp đỡ nâng doanh nghiệp lớn của Trịnh Gia ngôi nhà cô, tối thiểu là trì đình việc tuyên tía vỡ nợ. Ba cô vẫn thưa rồi, chỉ mất anh tao mới mẻ đem kĩ năng xoa nhẹ nhàng dư luận, và cũng chỉ mất khẩu ca của anh ấy tao mới mẻ rất có thể tạo cho những công ty nợ nương tay, cho quý doanh nghiệp một thời cơ. Mặt không giống chị gái cô, Mỹ Kỳ đã và đang thưa, chị ấy vẫn rất nhiều lần hứa hẹn bắt gặp anh tao, tuy nhiên thứ tự này cũng trở nên kể từ chối trực tiếp thừng, thời cơ họp mặt còn không tồn tại huống chi là đi ra mặt mũi trợ giúp mái ấm gia đình cô. Suy mang lại nằm trong, Ân Kỳ biết thời điểm ngày hôm nay cô đem bắt gặp được anh tao hay là không thì thành phẩm cô đã và đang biết trước. Nhưng, nhập tình thế lúc này, mặc dầu chỉ mất ko chấm ko chưa ko chưa tỷ lệ thì cô cũng cần demo. Bởi vì như thế, làm cái gi còn cơ hội này không giống mang lại Trịnh Gia ngôi nhà cô. Trong lòng Ân Kỳ vô nằm trong hồi vỏ hộp, kể từ nhỏ vững mạnh nhập nhung lụa, trước đó chưa từng có thể bước đi van ơn một ai bất kể điều gì. Lần này, ngược tim cô vẫn mong muốn văng thoát ra khỏi lòng иgự¢ kể từ khi bước đi nhập sàn bar này. Tiếng nhạc sập sình càng thực hiện mang lại tim cô đập mạnh rộng lớn, chân cô lập cập rảy không hề chút mức độ lực. Cô hòn đảo đôi mắt sớn sác coi xung xung quanh, ánh đèn sáng nhấp nhảy khiến cho cô nhức cả đôi mắt. Đang lớ ngớ lóng ngóng thì mang trong mình một ai bại va mạnh nhập cô, cô rơi rụng thăng bởi vì té nhào lên phần bên trước, kịp khi mang trong mình một cánh tay kịp ôm nhập eo cô níu lại. Phút giây bại, cô nhìn thấy ánh nhìn không xa lạ, là anh, đó là anh. Đã từng nào năm vừa qua rồi, ánh nhìn bại, cô vẫn ko thể quên. Bắt bắt gặp Ân Kỳ coi bản thân một cơ hội kì quái, anh tao vội vàng canh ty cô lưu giữ thăng bởi vì rồi rút tay lại. Đôi đôi mắt anh tao đùng một phát tối sầm, cơ mặt mũi thu hẹp, rét lùng cho tới kinh sợ.

- Thì đi ra là cô.

Xem thêm: yêu trong đợi chờ

Ân Kỳ cười cợt gượng gạo, chìa bàn tay bản thân đi ra trước anh.

- Lâu vượt lên trước ko bắt gặp anh.

Anh tao con quay cút, ko buồn đáp lại hình mẫu hợp tác của cô ấy. Ân Kỳ thưa với theo đòi.

- Em sắp tới đây nhằm bắt gặp anh, mang lại em thủ thỉ với anh một ít thôi được không?

Anh tao giới hạn bước.

- Với người của Trịnh Gia, tôi không tồn tại chuyện gì nhằm thưa.

Anh tao nhanh gọn lẹ rời cút, phản xạ bại ko ngoài Dự kiến của Ân Kỳ. Trên đời này còn có bao nhiêu người rất có thể trợ giúp những người dân từng thực hiện bản thân tổn hại và rơi rụng sĩ diện. Huống hồ nước là người dân có giờ đồng hồ là đem oán chắc hẳn rằng cần trả như anh. Nhưng mục tiêu của cô ấy cho tới trên đây, ko cần là nhằm thông cảm mang lại những tổn hại ngày cũ của anh ấy. Cô vội vàng xua đuổi theo đòi anh, và bước đi cô chợt tạm dừng đúng khi khi nghe đến cuộc thủ thỉ của nhị người con trai mặt mũi căn chống tối.

- Cô gái bại anh quen thuộc sao?

- Cô tao là em gái của Mỹ Kỳ, lâu ni sinh sống ở quốc tế.

- Trịnh gia lại còn tồn tại một cô phụ nữ sao? Nhưng nhưng mà nếu như anh ko thưa em cũng ko tin cậy cô tao là em gái của Mỹ Kỳ, nhị người mẹ thiệt sự vô cùng khác lạ.

Nghe cho tới bại, Ân Kỳ chun môi, cô biết cô ko xinh xắn như chị bản thân, tuy nhiên thiệt sự chênh chênh chếch đến mức độ như anh tao thưa sao.

- Phải, cô ấy lờ mờ nhạt nhẽo cho tới nỗi chẳng ai biết cô ấy là đái thư của Trịnh Gia.

- Hôm sư ni ấy cố ý tìm tới anh, chắc chắn là mong muốn anh trợ giúp chuyện của TRịnh Gia rồi.

- Vô ích thôi, anh ko quan hoài.

- Anh là ko quan hoài cho tới Trịnh Gia, Hoặc là còn hận đại đái thư của Trịnh Gia.

- Sao vậy? Em sao lại chất vấn anh như vậy?

- Người tao thưa còn hận tức là còn yêu thương, em mong muốn biết với Mỹ Kỳ..

- Em ghen tị sao? Yên tâm cút, với phụ nữ giới anh không tồn tại hào hứng.

Ân Kỳ há hốc mồm, cô vừa phải nghe được những gì? Tự vả vô mặt mũi bản thân bao nhiêu hình mẫu nhằm xác nhận cô ko cần đang được tưởng tượng. Cảm giác nhức rát mặt mũi khiến cho cô tin cậy rằng những gì bản thân nghe thấy, bắt gặp đó là thực sự. Tiếng chuông điện thoại cảm ứng thông minh vào bên trong túi cô reo lên inh rỏi mách bảo sự xem xét của nhị người con trai nhập căn chống tối bại. Họ phân phát sinh ra sự hiện hữu của một kẻ nghe lén đó là cô. Anh tao trừng đôi mắt coi Ân Kỳ, cô hoảng loàn cho tới nổi tắt điện thoại cảm ứng thông minh cũng ko xong xuôi.

- Em.. Em.. Em ko cố ý nghe chuyện của nhị người.

Anh tao bắt chặt cổ tay cô, lôi nhập chống, đẩy cô té nhào lên cái ghế sofa. Trong bóng tối, ánh nhìn anh vẫn sáng sủa lên một cơ hội kinh sợ.

- Cô, tốt nhất có thể nên biết lưu giữ mồm. Nếu ko thì.. chớ trách cứ tôi.

Từng câu từng chữ, anh gặng một cơ hội uy lực và dứt khoát, anh tao con quay cút nằm trong người con trai sát bên bản thân. Lẽ đi ra Ân Kỳ sẽ rất cần kinh hồn hãi trước phản xạ của anh ấy tao, tuy nhiên mang trong mình một sức khỏe vô hình dung này bại, cô chòm dậy bắt tay anh níu lại.

Xem thêm: tàn thứ phẩm

- Hoàng Đình Triết, Anh.. đem thiệt không? – cô hòn đảo đôi mắt lịch sự người con trai đứng sát bên anh.

- Cô rất có thể tin cậy hoặc ko tin cậy, tôi ko quản ngại. Nhưng chiếc miệng của cô ấy chắc hẳn rằng tôi tiếp tục quản ngại.

Anh gỡ tay cô đi ra, bóng hình anh rơi rụng mút hút dần dần nằm trong với những người sát bên. Một cú sốc, bại đích thị là 1 trong cú sốc giành cho cô. Ngàn thứ tự cô cũng ko tin cậy, vạn thứ tự cô cũng ko tin cậy. Cả tối cô cứ luôn luôn lần thần ko thể này chợp đôi mắt được. Cứ nhắm đôi mắt lại, thì cô lại nghe tiếng nói nữ tính của anh ấy dành riêng cho những người con trai bại. Đó là lí bởi chị cô chia ly với anh, hoặc chủ yếu vì như thế chuyện với chị cô vỡ lẽ nhưng mà anh trở thành rơi rụng cảm hứng với phụ nữ giới. Nhớ lại những tháng ngày anh ở sát bên chị, những gì anh đã từng mang lại chị, cô tin cậy kĩ năng loại nhị nhiều hơn thế. Cô đã và đang từng gọi được ở ở đâu đó, đem những người dân ko cần sinh đi ra vẫn đem nam nữ loại tía, nhưng mà là vì chúng ta trải qua quýt một dịch chuyển rộng lớn này bại nhập cuộc sống. Chắc chắn là chuyện với Mỹ Kỳ vẫn tác động cho tới anh. Nghĩ cho tới bại, cô thấy tim bản thân thắt lại, thời hạn bại chắc hẳn rằng anh vẫn trải qua quýt ko bao nhiêu đơn giản dễ dàng. Cô thấy thương anh, mong muốn thực hiện điều gì bại mang lại anh, tuy nhiên lại ko thể làm cái gi. Cô ko cần là người dân có mức độ tác động với anh, và lúc này, ko cần cô còn cần cút cầu van sự trợ giúp của anh ấy hoặc sao. Cô bậc cười cợt đau xót, người không có tác dụng như cô, còn mong muốn làm cái gi được mang lại ai chứ.