Đề bài: Kể về một buổi gặp gỡ đáng nhớ nhất
Trong cuộc đời này, chúng ta sẽ gặp rất nhiều người khác nhau. Có người chỉ lướt qua như gió thoảng, có người để lại ấn tượng sâu sắc, để lại cho ta những bài học mà ta sẽ nhớ mãi. Tôi cũng vậy, mỗi khi nghĩ về buổi chiều hôm đó, tôi không thể nào quên được hình ảnh của An.
Chiều hôm đó, như thường lệ, mẹ tôi sẽ đến đón tôi từ trường, nhưng hôm nay vì có việc khẩn cấp, tôi đã tự đi bộ về nhà. Trên đường đi, tôi lang thang khắp nơi, vừa đi vừa hát vừa ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Chợt tôi nhìn thấy An – cô hàng xóm nhỏ hơn tôi hai tuổi, bị tàn tật và cụt một cánh tay, An đang bán hàng rong mời khách qua đường. Bố mẹ An đều là công nhân xây dựng, một lần vì tai nạn không may bố cô đã qua đời, giờ chỉ còn hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. để kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Cậu bé gầy đen, ánh mắt như van xin người qua đường mua hàng nhưng không ai giúp đỡ. Tôi tiến lại gần, như có một sức hút nào đó khiến tôi không rời mắt khỏi An. Sau những lời mời chào, cuối cùng một thanh niên cao ráo, trắng trẻo đến mua cho tôi. Không lựa chọn gì, anh đưa cho An tờ 50.000 và nói:
– Con ơi, con có thể dùng số tiền này để mua thứ gì đó để ăn. Anh đã có tất cả rồi, nên anh sẽ không lấy bất cứ thứ gì của em nữa.
Rồi anh cười rạng rỡ và đưa hóa đơn cho cô. Anh do dự, đưa tay ra nắm lấy tay cậu. Anh định quay gót thì An nắm lấy tay anh, đưa cho anh năm gói kẹo cao su, cô nói:
– Anh ơi, lấy mấy viên kẹo này đi. Em không dám nhờ anh bán hàng đâu. Tôi không sao, vì vậy tôi sẽ đi đến cửa hàng tạp hóa để hỗ trợ bản thân mình. Tôi cảm ơn lòng tốt của bạn, nhưng nếu bạn không lấy kẹo này, tôi sẽ trả lại tiền cho bạn.
Nét mặt anh thoáng chút ngạc nhiên, rồi anh quay sang cậu bé nhẹ nhàng xoa đầu, mỉm cười trìu mến. Anh nhận 5 gói kẹo từ cậu bé, cậu bé cười rạng rỡ và lễ phép cúi đầu chào anh.
Chứng kiến toàn bộ câu chuyện, tôi vô cùng cảm động trước sự trung thực của em. Phạm Xuân Ẩn đã cho tôi những bài học mà không trường lớp hay sách giáo khoa nào có thể dạy tôi. Cậu bé đã cho tôi thấy rằng dù khuyết tật về thể chất nhưng không được khuyết tật về tinh thần, phải có ý chí vượt qua khó khăn, trở ngại trong cuộc sống. Tình yêu luôn ở bên ta, khi ta chia sẻ yêu thương với những người xung quanh ta cũng cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Tôi chợt ân hận về quãng thời gian ham chơi, không chịu học hành. Thậm chí có lúc anh còn nói dối không nghe lời bố mẹ. Tôi sống trong một gia đình hạnh phúc, luôn được bố mẹ quan tâm, yêu thương nhưng đôi khi tôi không biết trân trọng những điều đó. Cậu bé đã thức tỉnh tôi biết yêu thương, quan tâm, chăm sóc bố mẹ, giúp đỡ họ những việc mà tôi có thể kham nổi.
Kể từ lần gặp gỡ đó, tôi càng cảm thấy kính trọng và khâm phục bạn hơn. Em đã không chỉ khiến tôi cảm phục và yêu em mà hơn thế nữa em đã cho tôi thay đổi về nhận thức. Làm cho tôi biết trân trọng và yêu thương gia đình và những gì tôi có. Nó đã giúp tôi có động lực phấn đấu, vươn lên không ngừng.
Xem thêm các bài văn mẫu về cảm nghĩ, kể chuyện, tả cảnh, tả người, tả người lớp 6 hay khác:
Mục lục Biểu mẫu | Ngữ văn hay lớp 6 theo từng phần:
Giải bài tập lớp 6 theo sách bộ môn mới
Danh Mục: Ngữ Văn
Web site: http://mangnontamky.edu.vn/