nhất mực cưng chiều

Giọng thưa ấy vô nằm trong thân thuộc, tuy nhiên lại ko nên là Kiều Cảnh Nam tuy nhiên cậu đang được trông ngóng, tuy nhiên là 1 trong người thân quen vẫn lâu ko gặp gỡ - Hàn Kỳ.

"Chú Hàn?"

Bạn đang xem: nhất mực cưng chiều

"Tiểu Vũ chớ kinh khủng, đem chú Hàn ở trên đây rồi."

Triệu Tư nghi ngại nhìn người vừa vặn cho tới, bày rời khỏi thái phỏng ko bao nhiêu chất lượng đẹp nhất, "Cậu là ai? Còn nữa, quán ăn này làm thế nào vậy, làm cho nhiều người vì vậy xông vô chống bao của những người không giống, mong muốn tôi năng khiếu nại những người dân sao?"

Hàn Kỳ rét mướt lùng nhìn bà tớ, "Hàn gia đại thiếu thốn - Hàn Kỳ."

"Hàn gia?"

Triệu Tư để ý thêm thắt bao nhiêu đợt, cảm nhận thấy khuôn mặt mày của anh ấy tớ đặc biệt thân quen, tuy nhiên lại sở hữu xúc cảm ko gặp gỡ qua chuyện khi nào. Hàn gia tuy nhiên bà tớ biết cũng chỉ mất Tây trở thành Hàn gia, 1 trong các tứ tỷ phú tộc rộng lớn lớn số 1 S trở thành.

Lẽ nào là...

"Hàn gia nào? Là Tây trở thành Hàn gia sao? Chẳng nên Hàn gia chỉ tồn tại một vị tè thư thôi sao?"

Hàn Kỳ mỉm cười khẩy, "Thay vì thế chuyện gì bà cũng biết, tôi nghĩ về bà nên biết điều và biết chừng biết mực thì rộng lớn."

Hàn Kỳ đặt chân tới hứng Thẩm Tư Thần vực dậy, cậu lảo hòn đảo suýt thì té, cũng may đem anh tớ lưu giữ chặt lại, sau thời điểm tại vị cậu lại nhẹ dịu lùi bước, rời ngoài vòng đeo tay của Hàn Kỳ.

Hàn Kỳ ko nên là tuy nhiên thất lạc đương nhiên, vẫn mỉm mỉm cười với cậu hiền hòa như cũ, tầm vóc vẫn tương đương nó như bác bỏ sĩ Hàn tuy nhiên cậu từng thân quen biết.

"Bác sĩ Hàn, sao anh lại ở đây?"

"Tôi cho tới đón em. Ra ngoài trước rồi thưa."

Hàn Kỳ chở che cho tới nhì phụ thân con cái, mong muốn đem cậu ra bên ngoài, thấy vậy Triệu Tư ngay lập tức bước qua chuyện ngăn chặn, "Đi đâu chứ, còn ko thưa xong xuôi nhưng lại, cậu ấn định đem con cháu trai của tôi lên đường đâu?"

Bà tớ vừa vặn hành vi thì vệ sĩ vẫn bước cho tới lưu giữ chặt lấy bà tớ. Hàn Kỳ nghiến răng ấn định quay trở lại cảnh cáo bà tớ tuy nhiên cánh tay anh tớ lại bên cạnh đó cảm biến được một lực ghì lại.

"Bác sĩ Hàn, nhờ anh đem Tiểu Vũ ra bên ngoài trước gom tôi, tôi... đem bao nhiêu tiếng mong muốn thưa riêng biệt với bà ấy."

"Tư Thần, vì vậy ổn định chứ, lỡ như bà tớ..."

Chuyện của Thẩm gia và Thẩm Tư Thần Hàn Kỳ đã và đang cho những người khảo sát qua chuyện, ngoài ra việc tương quan cho tới Kiều Cảnh Nam thì các việc vô quá khứ của cậu anh tớ đều vẫn hiểu rõ, Thẩm gia cư xử với cậu rời khỏi sao, tuổi hạc thơ cậu nên trải qua chuyện thế nào... Người thiếu phụ ngoa ngoắt trước mặt mày này còn có tiết hạnh gì anh tớ đều hiểu rõ, vì thế anh tớ ko yên tĩnh tâm nhằm cậu ở lại 1 mình.

Thế tuy nhiên ánh nhìn của Thẩm Tư Thần lại vô nằm trong nhất quyết tạo nên anh tớ ko thể nào là kể từ chối được.

"Tôi đợi em ở tức thì phía bên ngoài, nếu như đem chuyện gì em chỉ việc gọi thương hiệu tôi là được."

"Tôi biết rồi, cảm ơn anh, bác bỏ sĩ Hàn."

Hàn Kỳ cầm tay Tiểu Vũ bước ra bên ngoài, trước lúc lên đường còn luôn nhớ nhằm lại cho tới Triệu Tư một ánh nhìn cảnh cáo.

Triệu Tư vốn liếng bị khí thế của Hàn Kỳ nạt kinh khủng, tuy nhiên Khi vô chống chỉ từ lại bà tớ và Thẩm Tư Thần thì gan lì của bà tớ lại rộng lớn tự trời như cũ.

"Ha, coi rời khỏi khả năng của con cháu cũng không hề nhỏ nhỉ, không còn Kiều tổng của Kiều Thị lại cho tới Hàn đại thiếu thốn gia của Hàn gia, con cháu trườn lên nệm của con trai cũng vô số nhỉ?"

"Miệng của dì ko thưa được tiếng nào là thật sạch hoặc sao? Hay là dì sinh sống vô bùn lầy lụa (nhầy nhụa) thân quen rồi nên ko nhìn được cái gì sạch sẽ sẽ?"

Triệu Tư trố đôi mắt tưởng ngàng trước những gì bà tớ vừa vặn nghe, đó là đợt thứ nhất bà tớ nghe thấy Thẩm Tư Thần dám ăn thưa vì vậy với bản thân.

"Mày... ngươi dám ăn thưa với tao như vậy à? Mày trèo lên được nệm con trai thì chính thức ko coi ai rời khỏi gì rồi sao, ngươi cũng chỉ là 1 trong thằng trai bao thì đem tư cơ hội gì thưa năng với tao như vậy?"

Xem thêm: đọc truyện mãi mãi là bao xa

Khuôn mặt mày Thẩm Tư Thần vẫn ko chút xúc cảm như cũ, chỉ mất cầm tay giấu quanh sau sống lưng đang được cầm đặc biệt chặt cáo giác rằng người chủ sở hữu của chính nó đang được đặc biệt kinh khủng hãi và phiền lòng.

"Dì thưa tôi thế nào là cũng khá được, tuy nhiên dì mong muốn động cho tới Tiểu Vũ thì ko được, dì chớ hòng tận dụng thằng bé bỏng."

"Sao? Mày kinh khủng à, kinh khủng nó biết phiên bản thân thiện đem người phụ thân dơ bẩn như mày? Mày kinh khủng cũng như, chẳng nên thân thiện phận của ngươi tiếp tục ngăn cản tuyến phố quá kế tiếp Kiều Thị của thằng bé bỏng hoặc sao? Người Kiều gia phải là thằng bé bỏng, ko nên ngươi, nên ngươi kinh khủng thằng bé bỏng tiếp tục khinh thường thông thường, ghét bỏ vứt ngươi, tiếp sau đó Kiều gia tiếp tục xua đuổi ngươi lên đường, chính không? Ha ha ha."

"Dì mến nghĩ về sao thì nghĩ về. Hôm ni tôi chỉ mong muốn cảnh cáo dì rời xa tôi và Tiểu Vũ rời khỏi, nếu như dì dám thực hiện rời khỏi chuyện gì tác động cho tới Tiểu Vũ, tôi chắc chắn sẽ không còn buông tha cho tới dì."

Triệu Tư cảm nhận thấy khi Thẩm Tư Thần thưa những tiếng này cậu tựa như một trái đất không giống, vừa vặn mạnh mẽ và tự tin vừa vặn tàn khốc, ko hề tương đương với tầm vóc rụt rè Chịu đựng của cậu trước cơ. Nhưng cho dù vậy bà tớ đã và đang thân quen với việc khinh thường thông thường cậu, tức thời cũng không biến thành xúc cảm thông thoáng thông qua đó thực hiện lung lắc.

"Ha, ngươi hoàn toàn có thể làm những gì được tao chứ, chỉ tự mày?"

"Tôi thì ko, tuy nhiên Kiều gia thì đem. Nếu như thằng bé bỏng thay đổi sang trọng chúng ta Kiều thì sao, Khi cơ thì dì còn hoàn toàn có thể vịn vô nguyên do gì nhằm treo bám thằng bé bỏng đây? Mà mặc dù cho thằng bé bỏng ko thay đổi sang trọng chúng ta Kiều thì nó cũng chính là người quá kế tiếp của Kiều Thị, dì nghĩ về Kiều gia tiếp tục làm cho kẻ đem ý thiết bị ko chất lượng lảng vảng ở bên cạnh thằng bé bỏng sao? Dì ko kinh khủng Kiều gia tiếp tục tạo nên kẻ cơ vĩnh viễn mất tích ngoài S trở thành sao?"

Triệu Tư nghe thấy tiếng uy hiếp này thì trong trái tim chính thức đem chút giao động, nếu mà động vô Kiều gia thì kết quả e là ko thể tưởng tượng, Kiều gia chỉ việc búng một ngón tay, chớ thưa là bà tớ, đá cả Thẩm Thị thoát khỏi S trở thành cũng đơn thuần chuyện nhỏ.

"Mày ko kinh khủng tớ thưa cho tới Kiều gia biết quá khứ của ngươi... ngươi..."

"Dì cứ đương nhiên, Kiều gia nhận Tiểu Vũ là được, chỉ việc nam nhi tôi đem người chở che bảo đảm an toàn, hoàn toàn có thể trải nghiệm cuộc sống thường ngày thanh nhàn sang trọng quý là được, về phần tôi thì ko cần thiết."

Triệu Tư á khẩu, từng nào tiếng uy hiếp tuy nhiên bà tớ dự trù sẵn cũng ko thể thốt ra bên ngoài mồm được, Thẩm Tư Thần vì vậy là đang được mong muốn nằm trong bà tớ ôm nhau nhảy vực ư? Thẩm Tư Thần mong muốn kể từ vứt Kiều gia nhằm bà tớ ko thể uy hiếp được cậu, thất lạc lên đường cầu nối là cậu, bà tớ cũng ko thể tiếp cận Tiểu Vũ, càng không tồn tại thời cơ có được quyền lợi gì.

Thằng nhóc này... lúc này gan lì vẫn rộng lớn vì vậy rồi sao, còn dám uy hiếp ngược lại bà tớ.

"Mày tưởng ngươi thưa vậy thì tao tiếp tục tin yêu ư?"

Thẩm Tư Thần hít thâm thúy một khá, lặng lẽ tiếp thêm vào cho bản thân dũng khí, "Tôi thưa rồi, nếu như dì đem gan lì thì tất cả chúng ta hoàn toàn có thể test. Còn nữa, dì à... trên đây được xem là đợt cuối tôi gọi bà là dì. Chúng tớ vẫn rời đứt mối liên hệ cùng nhau kể từ lâu rồi, trong tương lai sinh sống bị tiêu diệt vinh nhục đều là tự động thực hiện tự động Chịu, không người nào tương quan cho tới ai."

"Trong người ngươi chảy loại tiết của Thẩm gia, ngươi ko thể thưa rời đứt là rời đứt được!" Triệu Tư hét lên, nhường nhịn như bà tớ vẫn chính thức thất lạc điềm đạm.

Thẩm Tư Thần nhìn bà tớ, vô đôi mắt không tồn tại ngán ghét bỏ cũng không tồn tại hận thù hằn, chỉ mất sự rét mướt nhạt nhẽo dửng dưng, "Tôi chúng ta Thẩm, còn bà thì ko nên. Hai chữ Thẩm gia vô mồm của bà và Thẩm gia vô tâm lý tuy nhiên tôi cũng rất khác nhau, vì thế cũng ko cần thiết nhắc tới Thẩm gia với tôi. Lần sau họp mặt, tất cả chúng ta cứ coi như trước đó chưa từng thân quen biết, Triệu phu nhân."

Đến cả một giờ Thẩm phu nhân cậu cũng không thích gọi bà tớ. Trong đôi mắt cậu, loại gọi là Thẩm gia đó là một mái ấm gia đình niềm hạnh phúc, đem phụ thân và u thương yêu thương cậu. Còn Thẩm gia tuy nhiên bà tớ nói đến việc là điểm không tồn tại tình thân thiện, chỉ mất quyền lợi. Thẩm phu nhân, bà tớ ko xứng với phụ vương chữ này.

Thẩm Tư Thần thưa xong xuôi thì xoay người tách lên đường, đem kệ phản xạ hoặc thái phỏng của Triệu Tư.

Bên ngoài, Hàn Kỳ và Tiểu Vũ vẫn đang được đứng đợi cậu.

"Giải quyết xong xuôi rồi sao?"

"Vâng, cảm ơn anh đã hỗ trợ tôi nhìn chừng Tiểu Vũ."

Hàn Kỳ mỉm mỉm cười, ánh nhìn và sự để ý luôn luôn bịa đặt bên trên người cậu, "Giữa tất cả chúng ta vốn liếng ko cần thiết khách hàng sáo như vậy."

Khung cảnh này vừa vặn hoặc lọt được vào đôi mắt người vừa vặn mới nhất cho tới.

Nếu hắn ghi nhớ ko lầm, khi hắn gặp gỡ thiếu thốn niên và Tiểu Vũ ở quán ăn Khi cơ, cũng tương tự thế này. Hàn Kỳ và cậu nằm trong cầm tay Tiểu Vũ, nhìn cả phụ vương người cứ như là 1 trong mái ấm gia đình sung sướng niềm hạnh phúc.

Tiểu Vũ là kẻ phân phát xuất hiện Kiều Cảnh Nam trước tiên, nhóc nhấp lên xuống tay của Thẩm Tư Thần, gọi khẽ, "Ba phụ vương, là phụ vương Kiều cho tới đón tất cả chúng ta."

Xem thêm: truyện cố mạn

Lúc Thẩm Tư Thần ngửng đầu lên, cậu vừa đẹp phát hiện chút xúc cảm còn còn chưa kịp bao phủ giấu quanh vô đôi mắt Kiều Cảnh Nam.

Hắn đang được tức giận dỗi, cũng đều có chút gì cơ... rất rất đáng kinh khủng.

"Cảnh Nam..."