nồng hạ nhật trường

Ký ức ngày bại liệt cũng có thể có chút mơ hồ nước, Quý Sâm ko lưu giữ đi ra được cho tới tột cùng là ai kề môi trước, hóng khi phản xạ lại bọn họ đang được thơm đến khó khăn tách khó khăn quăng quật.

Cậu lưu giữ bọn họ lột tinh khiết ăn mặc quần áo của nhau, trần truồng tuy nhiên vấn vít cùng nhau, rèm hành lang cửa số sát khu đất tầng nhị banh đi ra, ánh chiều cùn sau giờ ngọ đắp lên người, sở hữu lốt diếm thần sắc ôn nhu. Nếu là bên dưới lầu sở hữu người ngẩng đầu, chắc chắn hoàn toàn có thể trông thấy nhị người trần truồng triền miên.

Bạn đang xem: nồng hạ nhật trường

Trong Lúc ngửi và chạm nhau, say ngây ngất nhập khá thở của đối phương, ôm nhau như thừng leo, kể từ đứng thơm môi rồi hàng loạt trượt xuống thảm dưới đất cũng ko thể tách nhị người đi ra, tương tự như một song tuy vậy sinh nhập khung hình u.

Cuối hè nhiệt độ phỏng cao không ngừng nghỉ, bầu không khí nhập chống ko banh điều tiết cực kỳ rét không thở được, mến yêu nhiệt độ hoà thuận hạnh phúc ướt đầm, động một cái ngay lập tức bùng phát.

Là nhoi nhói song môi chạm nhập râu bên trên cằm hắn, là ngứa ngáy khó chịu Lúc lông nheo chạm nhập nhau, là nhiệt độ kể từ các giọt mồ hôi thân thiết song lông mi.

Cuối nằm trong cũng ko làm những gì, cậu lưu giữ cho tới bản thân ở rạp bên trên người hắn, bàn tay rét phỏng của tình nhân du tẩu dọc sinh sống sống lưng cậu, dương vật rét phỏng cọ nhập nhau, tần suât thở dần dần đồng đều, cơ thịt bên trên bụng cùng chập trùng, từ đầu đến chân cậu thỏa mãn nhu cầu ngủ thiếp chuồn.

Khi tỉnh lại hoàng thơm mênh mông, Quý Sâm được Lý Trạch Thừa ôm cho tới bên trên nệm, cậu mơ mơ mòng màng banh đôi mắt đi ra, đập nhập đôi mắt là lồng ngực màu sắc mật ong phập phồng, mặt mũi đỏ tía lên.

"Tỉnh rồi?" tiếng động khàn khàn kể từ đỉnh đầu truyền cho tới, đầu Quý Sâm cũng không tiện nhấc. Cậu nhâm nhẩm mong muốn trườn xuống nệm, "Em... Em nên gọi điện cho tới bà nước ngoài... A."

Lời sót lại bị Lý Trạch Thừa nuốt xuống, hắn tóm Quý Sâm về, bịa trong lòng, ngậm lấy song môi Quý Sâm liếm láp hỗ tương, như thể đang được nếm test một miếng lối vĩnh viễn ko nị.

Trước trên đây ko lâu mới mẻ còn thơm đến vong trượt, song môi Quý Sâm vừa phải sưng vừa phồng, giờ đây bị Lý Trạch Thừa mút như vậy, càng là chó cắm áo rách, đau tới mức cậu nên lập cập lên, "Không... A... Không mong muốn."

Lý Trạch Thừa cướp đoạt môi lưỡi của cậu, bàn tay tiến thủ nhập vào chăn như sở hữu như ko tuy nhiên châm lửa bên trên người cậu, trêu Quý Sâm trêu cho tới thở hồng hộc, khóe đôi mắt bâng khuâng mới mẻ buông thả cậu.

Quý Sâm vừa phải xấu xí hổ vừa phải tức phẫn nộ, cắm cánh tay Lý Trạch Thừa một chiếc, Lý Trạch Thừa một chút ít ý tứ rút tay cũng không tồn tại, hàm răng Quý Sâm càng chôn càng sâu sắc.

Quý Sâm cắm được rồi, mỉm cười nhạo một giờ đồng hồ, tay tìm ra thân thiết nhị chân Lý Trạch Thừa mạnh mẽ bóp một chiếc.

Dương vật đang được sớm cứng cho tới nỗi chảy nước rét phỏng một chút ít mượt nhũn xuống, Lý Trạch Thừa đau tới các giọt mồ hôi mức giá ứa đi ra, lại không đủ can đảm trốn, ung dung tùy ý Quý Sâm siết nó.

"Đừng nghĩ rằng em ko biết anh đang được tâm lý gì, thật thà một chút ít cho tới em thiết bị biến chuyển thái."

Tựa hồ nước là cực kỳ lý tưởng tên tuổi biến chuyển thái này, Lý Trạch Thừa ôm mông Quý Sâm, vừa phải cấp vừa phải sắc tuy nhiên sờ nhập quần, ngậm lấy đai tai của cậu, "Em không quí à? Đồ biến chuyển thái."

Đang Lúc thủ thỉ ngón tay thăm hỏi thăm dò nhập khe mông Quý Sâm, lại mò mẫm tới một tay bám nị, càng là phần bên trước ẩm ướt, một lối chảy cho tới chiếc miệng nhỏ đàng sau, ngày tiết Lý Trạch Thừa quý khách đều trùng một địa điểm tuôn cho tới.

Nhớ cho tới bản thân bị vật này chịch đến bị tiêu diệt chuồn sinh sống lại thế này, trầm luân nhập xúc cảm chi phí hồn, bụng bên dưới Quý Sâm bụng rét lên.

Vừa mới mẻ tiếp nhận anh, ngay lập tức... Liền thực hiện chuyện như thế, trình bày làm những gì. Cậu xấu hổ rút tay Lý Trạch Thừa đi ra, "Ngược lại em thời điểm hiện tại ko chuẩn chỉnh bị xong, anh cho tới em chút thời hạn."

Lý Trạch Thừa ko đem theo đòi nửa phần dục tình tuy nhiên thơm nhẹ nhàng trán Quý Sâm, "Bao lâu anh cũng hóng."

Lòng Quý Sâm trướng trướng, bị lời nói này nhét tràn trề, cậu ngửng đầu lên, nom hai con mắt Lý Trạch Thừa, mỉm cười thơm một chiếc chóp mũi trực tiếp, "Được."

Lý Trạch Thừa hít sâu sắc một khá, thả Quý Sâm đi ra, nhấc chăn lên, bao từ đầu đến chân Quý Sâm nhập, cứ như thế khỏa thân thiết xuống nệm.

Tính khí vĩ đại lâu năm còn tản đi ra mùi vị tanh nóng bức, gắng gượng gập ngửng đầu trên bụng, theo đòi bước đi Lý Trạch Thừa hỗ tương vung vẩy. Quý Sâm mong muốn nhìn lại không đủ can đảm nom, sử dụng dư quang đãng vụng về trộm reviews, lặng lẽ sử dụng chăn kẹp chặt nhị chân, vải vóc tơ tằm kề sát cho tới thịt mượt, Quý Sâm sảng khoái đến lập cập lên.

Lý Trạch Thừa loẹt quẹt di chuyển nhập chống, cấp kĩ ăn mặc quần áo vứt ltinh tinh của nhị người lại, lại kể từ vào bên trong túi quần của Quý Sâm móc đi ra năng lượng điện thoại di động của cậu, tiếp cận mặt mũi nệm, "Gọi điện thoại cảm ứng thông minh cho tới bà nước ngoài chuồn."

Quý Sâm vẫn nằm tại bên trên nệm, nhị chân Lý Trạch Thừa dán nhập mạn nệm ko nhằm lại một tia khe hở, cái góc nhìn này, cự vật đang được chờ đón gần trong tấc gang, khi thở đều hoàn toàn có thể bị nhiệt độ khí rét cho tới, Quý Sâm cướp điện thoại cảm ứng thông minh địa hình tức khắc trở bản thân.

Lý Trạch Thừa khe khẽ mỉm cười nhị giờ đồng hồ, ôm ăn mặc quần áo chuồn nhập chống tắm.

Nghe giờ đồng hồ nước tí tách, vững chắc sản phẩm này vệ sinh, Quý Sâm bấm số của bà nước ngoài.

"Bà nước ngoài."

"Thằng nhóc này! Con tạo ra họa gì rồi! Cảnh sát cũng cho tới căn nhà. Nếu con cái sở hữu chuyện nguy hiểm bà nước ngoài nên làm những gì hả!"

Cậu vội vàng vàng sử dụng cái cớ nghĩ về kỹ kể từ lâu chính thức giả dối, "Không ko, bà nước ngoài bà chớ cấp, là các bạn con cái xẩy ra chuyện ấy tuy nhiên, gọi con cái cho tới hỏi chút chuyện thôi, Lý Trạch Thừa cũng trở nên gọi chuồn, ko tin tưởng ngóng chút nữa con gọi trình bày cho tới bà."

Quý Sâm nghe thấy bà nước ngoài thở một khá lâu năm thoải mái ở đầu thừng mặt mũi bại liệt, vỗ ngực, "Sắp đe nẹt cho tới bà bị bệnh về tim luôn luôn rồi, giờ đây con cái ở đâu?"

"Con ở trong nhà Lý Trạch Thừa ạ."

"Đêm ni về không?"

"Về..."

"Cậu ấy ko về, bà nước ngoài."

Quý Sâm ngay lập tức vội vàng vàng lấp micro, trợn lên khó chịu nom người đàng sau ko biết khi này bao cậu lại, "Anh thực hiện gì!"

Thân thể thân thiết thiếu thốn niên và thanh niên đem theo đòi khá nước man đuối mùi chanh sau thời điểm tắm lan từng xung quanh bầu không khí mặt mũi Quý Sâm. Lý Trạch Thừa thưởng thức thịt mượt bên trên cánh tay Quý Sâm, cứ không thay đổi kiểu Quý Sâm nhấc điện thoại cảm ứng thông minh địa hình, tấp vào lỗ tai cậu từng chữ từng câu kể từ từ nói, "Để cho tới cậu ấy ở vị trí này của con cháu nghỉ dưỡng một ban đêm chuồn bà, đi lại dằn lặt vặt quá mệt rũ rời."

Bà nước ngoài rất mất thời gian ko nghe được giọng Lý Trạch Thừa, mồm cũng sắp nhếch cho tới tai, vội vàng vội vàng vã đáp điều, "Được chứ được chứ! Tiểu Lý a! Sao ko cho tới căn nhà thế? Bà lưu giữ con cháu lắm đấy, ngày mai con cháu cho tới căn nhà ăn cơm nhé! Bà thực hiện món ăn ngon cho tới cháu!"

"Bà chất vấn Quý Sâm một chút ít là được ạ."

"Hỏi nó thực hiện cái gì! Bà nói đến việc là đến!"

"Vâng."

"Vậy những con cháu làm những gì thì thực hiện chuồn, bà cụp nha!"

"Vâng, từ giã bà nước ngoài."

Hai người dân có qua quýt sở hữu lại, khá thở Lý Trạch Thừa phun kể từ lỗ tai bại liệt cho tới tay Quý Sâm, cậu cụp điện thoại cảm ứng thông minh, đẩy mặt mũi Lý Trạch Thừa đi ra, "Thật ko biết xấu xí hổ, bà nước ngoài của người nào chứ hả."

Lý Trạch Thừa ko vấn đáp, hắn vặn Quý Sâm đang được ngồi tảo sống lưng với hắn lại trên đây, đè trượt lại thơm một chiếc.

Cả người Quý Sâm bị nhốt ở thân thiết Lý Trạch Thừa và nệm chiếu, cậu quả thực bị Lý Trạch Thừa thực hiện cho tới không hề giận hờn, nhếch mồm cho tới Lý Trạch Thừa mong muốn gì cứ lấy.

Rút lấy đa số không hề bầu không khí nhập phổi Quý Sâm, Lý Trạch Thừa bắt lưỡi Quý Sâm ko thả.

Thật vất vả Quý Sâm mới mẻ trốn đi ra được kể từ ý tình ko địa điểm trốn, cậu nằm tại bên dưới thân thiết Lý Trạch Thừa, giơ tay vuốt nhẹ nhàng lông mi dày rậm rì của Lý Trạch Thừa.

Hai tay Lý Trạch Thừa kháng ở nhị mặt mũi sườn Quý Sâm, "Sâm Sâm, anh vừa mới gọi năng lượng điện cho tới anh trai, anh ấy tiếp tục mời mọc trạng sư, chuyện ngày mai không cần lo ngại, tất cả chúng ta chuồn lộ mặt mũi là đảm bảo chất lượng rồi."

Đột nhiên xuất hiện nay xưng hô thân thiết thực hiện cho tới cậu sở hữu chút thẹn thò thùng, Quý Sâm nghiêng mặt mũi, gật gật đầu, "Được."

Lý Trạch Thừa bay lực, ở tuồi bên trên người Quý Sâm, xay cho tới cậu kêu rên một giờ đồng hồ, vùi đầu bên trên cổ của cậu, "Quý Sâm, em tiếp tục hối hận hận sao?"

"Nếu như em trình bày em tiếp tục thì sao."

Lý Trạch Thừa trầm đem ko trình bày, đùng một cái vươn bản thân lên, chũm lấy điện thoại cảm ứng thông minh địa hình ở đầu nệm, "Được."

Quý Sâm nhanh gọn tóm cổ tay của hắn, "Anh làm những gì thế?"

Lý Trạch Thừa nom ngoài hành lang cửa số, "Gọi điện thoại cảm ứng thông minh cho tới anh của anh ý, bảo anh ấy thủ chi phí."

Xem thêm: duyên kỳ ngộ

Từ nhập tròng đôi mắt sáng ngời của hắn, Quý Sâm thấy được tịch dương và rạng mây bùng cháy.

Mà cảnh quan như thế tựa hồ nước không tồn tại mối quan hệ gì với hắn, chỉ có vô biên tịch liêu gắn đẫy bên trên lòng đôi mắt. Mũi Quý Sâm nhức xót, khẩn trương ôm lấy hắn, "Gạt anh đấy! Sao anh dễ dàng lừa như thế. Em chỉ biết là nếu như khiến cho anh thiệt sự chuồn ngồi tù, em chắc chắn tiếp tục hối hận hận."

Lý Trạch Thừa thơm nhẹ nhàng đỉnh đầu của cậu, "Không sao, cũng chẳng phải gì, chỉ việc em hạnh phúc."

Quý Sâm cọ xát lồng ngực của hắn, "Nếu em lựa lựa chọn, thì sẽ không còn hối hận hận, ai kêu em teo quắp trèo lên cây cỏ này chứ."

Lý Trạch Thừa bao phủ lấy cậu thiệt chặt, "Em trốn ko bay, Quý Sâm."

"Không trốn."

"Đây là mồm em trình bày."

"Ừm."

Một bản thân ở nhập bóng tối quá lâu, thứ tự này rốt cuộc tìm ra tinh ranh linh dẫn lối, Lý Trạch Thừa cảm ơn người nhập lồng ngực, cảm ơn sáng sủa sáng sớm nắng nóng tươi tỉnh bại liệt, cảm ơn độ sáng ngoài hành lang cửa số, cảm ơn trần gian thực hiện cho tới hắn tái mét sinh này.

Lời còn chưa kịp thoát khỏi mồm tảo chuồn trở lại trăm ngàn thứ tự, sau cùng hóa trở thành một câu, "Cám ơn em hoàn toàn có thể thực hiện cho tới anh yêu thương em."

Quý Sâm bị lời nói này tiến công trúng quân lính tan rã, chỉ vùi ở trong ngực Lý Trạch Thừa ko phẫn nộ nổi. Hai người trải nghiệm giây lát quí ý yên tĩnh sau ngay lập tức nói chuyện giết thịt thì giờ.

Lý Trạch Thừa trình bày cho tới Quý Sâm, đấy là biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang nội địa của anh ý trai, vẫn luôn luôn không tồn tại đứa ở, thứ tự trước nhốt cậu ở trên đây, vẫn chính là thứ tự thứ nhất sở hữu người cho tới ở. Nói cho tới trên đây, Lý Trạch Thừa chính thức không ngừng nghỉ lặp lại xin lỗi, động tác cử chỉ như thể rồ dại, vô luận Quý Sâm trình bày cái gì rồi cũng không nghe. Quý Sâm không còn cơ hội rồi, ko thể làm những gì không giống rộng lớn là sử dụng mồm ngăn ngừa môi nhai nhải của hắn.

Hai người ôm ôm, lại buồn ngủ. Quý Sâm mong muốn chuồn tắm lại ngủ, Lý Trạch Thừa ko cho tới, hắn trình bày bản thân sở hữu cách tiến hành Quý Sâm thật sạch sẽ. Còn ko đợi Quý Sâm phản xạ lại, Lý Trạch Thừa đang được banh đèn treo đỉnh đầu, xốc chăn hai người lên.

Ánh đèn sáng sủa quá, cái gì rồi cũng liếc đôi mắt một chiếc là rõ ràng mồn một, mặt mũi quay về phía thân thiết thể dị hình của tôi như thế, cậu giắt cỡ lấy tay lấp lại hạ thân thiết.

Lý Trạch Thừa ko trình bày điều gì tuy nhiên banh tay cậu đi ra, "Rất đẹp nhất, chớ lấp." Nói đoạn tôn kính nâng chân thon lâu năm của Quý Sâm lên, kể từ ngón chân cho tới mắt cá chân chân, một tấc đều ko quăng quật, liếm thơm từng chút một.

Khí lực của Lý Trạch Thừa rất rộng lớn, Quý Sâm kinh sợ lập cập, nghĩ rằng hắn điên rồi, muốn chính thức mẹo thiết bị làm gây rối. Nhưng cặp đôi mắt của Lý Trạch Thừa ko có điên cuồng lại tràn trề lưu luyến si ham, hãi kinh như thuỷ triều rút, biến thất lạc không hề thấy bóng hình tăm khá.

Trong chống sáng sủa như buổi ngày, Lý Trạch Thừa ko buông thả một tấc da nào của Quý Sâm, kể từ sợi tóc cho tới đầu ngón tay của cậu, đều xung khắc nhập cốt tủy.

Túm tóc Lý Trạch Thừa, Quý Sâm nhẹ dịu dìm nga, vị giác Lý Trạch Thừa láng trợt linh động, ngậm núm vú nho nhỏ của Quý Sâm nhập trong miệng, cắm hít như con trẻ nốc sữa.

Quý Sâm nhắm đôi mắt lại hừ hừ, nhị chân ko tự động công ty được vòng lên eo Lý Trạch Thừa, mông cong lên.

Trong chống trống vắng chỉ mất tiếng động mút đầu vú vang vọng, xuân triều cuồn cuộn, hạ thân thiết Quý Sâm lúc nào cũng ẩm ướt đến rối tinh ranh rối quáng gà.

Lý Trạch Thừa liếm từng cả từng một tấc domain authority dẻ của Quý Sâm, toàn thân thiết Quý Sâm đầm đìa đầm đầm, không yên tâm giãy đạp dụa.

Hắn ngậm lấy đai tai Quý Sâm, lẩm bẩm, "Bảo bối, anh thiệt yêu thương em, thật sự mong muốn ăn em nhập vào bụng, như thế em là của 1 mình anh."

Từ lỗ tai truyền cho tới dòng sản phẩm năng lượng điện ào ào ào nổ tung bên dưới hạ thân thiết, Quý Sâm khép lại nhị chân cũng ko thể kiểm soát dâm thủy tràn đi ra kể từ khe chân.

Thần trí của cậu sở hữu chút ko tươi tỉnh, nước đôi mắt tâm sinh lý lưu lại khóe đôi mắt, nức nở, "Không được... Không được..."

Môi lưỡi ngay lập tức lưu luyến bên trên hai con mắt Quý Sâm, Lý Trạch Thừa liếm chuồn nước mắt của cậu, "Không khóc, anh sẽ không còn thực hiện tổn hại báu vật. chỉ bối cho anh liếm liếm địa điểm bại liệt đạt được hoặc không? Liền liếm một chiếc, hửm?"

Tế bào toàn thân thiết đều đang được kêu gào bất mãn, Quý Sâm nghẹn cuộn ngón chân, dục vọng cho tới, nhập trong cổ họng một phân phát âm thông thường cũng phun ko đi ra, cậu khẽ nhếch mồm, gật gật đầu.

"Thật ngoan ngoãn." Lý Trạch Thừa vang lừng thơm nhị má của cậu. Đầu lưỡi dọc theo đòi eo vẫn luôn luôn trở xuống, nhị tay chậm rì rì rãi banh đi ra đầu gối Quý Sâm, đều chuẩn bị trương trở thành một chữ M.

Lý Trạch Thừa vùi đầu, thể mao đầm đìa nhẹp trọn vẹn lòi ra nhập bầu không khí, tính khí hồng nhạt nhẽo đứng trực tiếp, quy đầu chảy đi ra nước thuận theo đòi chảy xuống, lỗ huyệt non mượt ngọ nguậy không ngừng nghỉ chảy nước, cỏ ngu lan tràn.

Mùi thơm phức mọi chỗ, Lý Trạch Thừa hoạt động hầu kết, ngậm âm vật nho nhỏ, xay ấn nhập mồm.

"A... Quá nút rồi... Ưm..." Quý Sâm cúi đầu, chỉ trông thấy đỉnh đầu thâm thui của Lý Trạch Thừa nằm trong nhị chân lập cập rẩy của tôi.

Một tay dữ thế chủ động đẩy âm thần nhị mặt mũi, một tay ko nhịn được ấn đầu Lý Trạch Thừa xuống, Quý Sâm mạnh mồm rên rỉ.

Tiểu phân tử bị Lý Trạch Thừa hít sung huyết, nhuyễn mượt tương tự như là muốn tan nhập mồm, mồm lỗ ko sở hữu được thỏa mãn nhu cầu lúc nào cũng ẩm ướt tràn trề, Quý Sâm thứ tự thứ nhất cảm nhận thấy được còn ko đầy đủ, cậu sớm ko biết thẹn thùng là gì, đem vị giác thở dốc, "Phía bên dưới... Phía bên dưới mong muốn... Liếm..."

Lý Trạch Thừa buông mồm, bên trên cằm toàn bộ đều là nước của Quý Sâm, hắn liếm liếm song môi, "Bé dâm, nên gọi anh là gì?"

Nếu ko gọi, chắc chắn rằng sẽ không còn thỏa mãn nhu cầu hắn, dục vọng bị ngăn lại, Quý Sâm oan ức đến nút nấc lên, khóc dìm, "Ca... Ca ca..."

Đầu lưỡi càn quấy, lôi đi ra sợi nước dâm mỹ, Lý Trạch Thừa đó là ko chuồn nhập, "Muốn ca ca thực hiện gì?"

"Muốn... Muốn ca ca liếm..."

Thẳng vị giác, tức khắc đâm banh mồm huyệt, chiếc miệng nhỏ lâu ko trải qua quýt dục tình nhạy cảm quá mức cần thiết, nhập vách ko kịp chờ đón cắm chặt vị giác Lý Trạch Thừa phun đi ra nuốt nhập, Quý Sâm quyên sinh banh âm thần đi ra, thoải cái chảy nước.

Chỉ một chút ít Lý Trạch Thừa ngay lập tức tháo lui vị giác đi ra, mũi Quý Sâm chát chúa, nước đôi mắt phun ra bên ngoài.

"Muốn ca ca liếm địa điểm nào? Nói tương đối đầy đủ."

Quý Sâm khóc vừa phải kéo, Lý Trạch Thừa cũng ko nhằm ý, ý thiết bị xấu xí tuy nhiên nom cái mông ướt đầm của cậu.

"Muốn ca ca... Liếm... A... Liếm lỗ dâm..."

Lý Trạch Thừa nhẹ dịu nở nụ mỉm cười.

Quý Sâm bị xay, bấm vai Lý Trạch Thừa, "Nhanh lên!"

Lý Trạch Thừa cũng không đủ can đảm lại chọc phẫn nộ cậu, ôm cái mông của cậu, ngậm toàn cỗ lỗ huyệt nhập vào mồm, banh vị giác đâm nhập.

Hai chân Quý Sâm nhấc lên, khoát lên bên trên bẫy vai Lý Trạch Thừa, kêu dâm, cảm thụ kĩ xảo phú quý càn quấy bên phía trong của Lý Trạch Thừa.

Khoái cảm hung hăng cho tới, kể từ đỉnh đầu chảy cho tới toàn thân thiết, hiên chạy dài như thể ăn ko đầy đủ nuốt vị giác nhập nhập, òm ọp vang vọng.

Bụng bên dưới bủn nhủn bất kham, Quý Sâm teo rung rinh mong muốn khép nhị chân lại, lại bị Lý Trạch Thừa tàn nhẫn tách đi ra, vị giác đâm càng sâu sắc, bao phủ lấy huyệt đạo từng luồng từng luồng phun nước.

Bờ môi vừa phải mượt vừa phải lúc nào cũng ẩm ướt bị Lý Trạch Thừa ăn cho tới ửng đỏ tía bất kham, xuân thủy khẩn thiết, Quý Sâm lập cập rẩy, phía bên dưới lúc nào cũng ẩm ướt đến lung tao lung tung.

Đột nhiên xúc cảm cường liệt ko kiểm soát được kéo cho tới, Quý Sâm cong người, từng trận nhiệt độ ngứa dâm thủy kể từ chiếc miệng nhỏ lập cập rẩy chảy đi ra, hành lương y khóa vị giác quấn rồi liếm láp, Quý Sâm rung lắc mông.

Biết cậu chuẩn bị cao trào, Lý Trạch Thừa tăng thêm độ mạnh mút nhập, vị giác cũng nhanh gọn khuấy động, một tay Cấp Tốc đùa bỡn âm vật.

Trong khi ý loàn tình ham, thích thú kể từ tư phương tám phía kéo cho tới, gân xanh rờn bên trên trán bị nổi lên, Quý Sâm teo quắp giạng trực tiếp chân, banh mu cẳng chân, rít gào lên phun đẫy mặt mũi Lý Trạch Thừa.

Xem thêm: tiểu thuyết ngôn tình sủng

Lý Trạch Thừa quá khi kéo dãn thời hạn thích thú của cậu, liếm khô sạch tiếp tục lỗ huyệt đang được teo rút, Quý Sâm nhịn ko được lại cao trào một lần, róc rách nát tuy nhiên thực hiện đầm đìa ráp trải nệm.

Lấy khăn ăn đi ra, vệ sinh tinh khiết dâm thủy bên trên mặt mũi, ôm Quý Sâm còn đang được lập cập rẩy, vỗ sinh sống sống lưng cậu, "Ngủ chuồn, Sâm Sâm, báu vật của anh ý."

Cuối nằm trong kết thúc đẩy thích thú dằn lặt vặt, cơn buồn ngủ nhường nhịn như sóng biển đánh Quý Sâm ở mặt mũi bờ, khi cậu mơ mơ mòng màng chỉ cảm nhận thấy Lý Trạch Thừa vòng bàn tay của hắn vuốt ve hạ thân thiết rét phỏng, hồi lâu mới mẻ kêu rên nhị giờ đồng hồ phun nhập bên trên bụng của cậu, Quý Sâm bị rét đến lập cập lên, ngủ thiếp chuồn.