Đề bài: Anh (chị) nghĩ gì về thực trạng “đồ giả” ngày càng tràn lan trong xã hội hiện nay như: thực phẩm giả, thuốc giả, phân bón giả, hóa đơn giả, số liệu thống kê giả, bằng cấp giả. giai cấp giả, kết hôn giả, đạo đức giả…
Phân công
Đời sống con người ngày một nâng cao nhưng vẫn còn đó sự vi phạm đạo đức, sự biến chất trong tư tưởng và lương tâm con người. Họ sẵn sàng đánh đổi mọi thứ xung quanh, chỉ vì chạy theo lợi ích mà tạo ra nhiều thứ “kém chất lượng” gây tổn hại sâu sắc đến chất lượng cuộc sống không chỉ của một người mà của toàn xã hội. “Cái giả” bây giờ tràn lan khắp nơi, đã đến lúc cần chung tay lên án mạnh mẽ những hành vi đó để tiết kiệm sức khỏe, tiết kiệm đạo đức trên đường đi, và cứu lấy mạng sống.
Như đã biết, những vấn đề nhức nhối mà thứ “đồ giả” này tạo ra đã len lỏi vào cuộc sống của chúng ta trong những năm gần đây, hầu hết không gây nguy hiểm tức thời hay nghiêm trọng. nên người ta dường như vẫn biết và nhận ra, nhưng không lên án nhiều và kịch liệt, dường như đã hiểu rằng có một xã hội đã, đang và sẽ phải chấp nhận sống chung với vấn đề này.
Vậy “đồ giả” là gì?. Nó ảnh hưởng như thế nào đến cuộc sống của chúng ta?. Vâng, câu trả lời là ai cũng có, và hiểu rằng đó là một thứ hư ảo, không có giá trị thực, nhưng có hình thức bên ngoài như thật, để khéo léo thực hiện ý đồ và sự lừa dối của người làm ra nó. Dựa trên cách nghĩ và cách nhìn của xã hội, thật và giả, hai điều này dường như đối lập nhau.
Hàng giả làm lũng đoạn thị trường, khiến người dân khó lựa chọn, khó phân biệt rồi mất niềm tin vào hàng “thật”. Tất cả điều này có lẽ là do sự bóp méo lương tâm của nhà sản xuất và người bán. Có thể thấy càng ngày, sự giả tạo càng tinh vi, nó tồn tại trong nhiều lĩnh vực của đời sống. , dường như có một mối liên hệ vô hình nào khiến hiện tượng này trở nên phổ biến trong xã hội, chúng ta có thể dễ dàng gặp nó ở bất cứ đâu. Có vẻ như không chỉ chúng tôi, mà toàn xã hội nên được quan tâm đầu tiên.
Như thực trạng hiện nay, nạn làm giả diễn ra trên cả hai mặt vật chất và tinh thần, có thể dễ dàng đề cập ở mọi lĩnh vực từ then chốt đến cơ bản. Như trong lĩnh vực ăn uống trực tiếp: thực phẩm bị làm giả nhiều loại, đối với lĩnh vực y tế thì đối với dược phẩm là vấn đề cần được coi trọng nhất trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe, không có gì thay thế được, vì nó được sử dụng rộng rãi để chữa bệnh. chữa bệnh người ta còn dám làm giả, thiết bị y tế, mỹ phẩm cũng bị làm giả hàng loạt thì không có lý do gì người ta phải đắn đo suy nghĩ khi làm phân. Phân bón giả, hóa đơn giả, thống kê giả, văn bản giả, từ thiết kế công trình lớn đến cả số liệu xây dựng giả, và nhức nhối không kém là vấn nạn giáo dục như bằng cấp giả, đã có lúc phải lên án những trường hợp đạo đức giả, thậm chí là kết hôn giả. trên giấy, v.v. Tất cả chỉ vì kiếm tiền, phục vụ cho những ý đồ đen tối, chạy theo lợi nhuận, chúng sẽ không từ thủ đoạn nào, hưởng lợi nhiều hơn nên sẵn sàng thách thức pháp luật để làm. Càng ngày, chúng ta càng có thể sớm chấp nhận một thực tế đau lòng rằng hàng giả đang lấn át hàng thật. Hãy để “quyền” mất tiếng nói, chết đuối.
Nếu không tự ý thức được mối nguy này, chúng ta sẽ để cho cái “thật giả” trỗi dậy, sẽ bóp nghẹt ngành công nghiệp số non trẻ ở nước ta, xã hội sẽ ngày càng thoái hóa, lạc hậu, sẽ làm cho những nhân tài lười biếng, không làm việc. tư tưởng không theo đuổi đến cùng, xã hội chỉ tồn tại những cái cũ nát, cặn bã, không thể phát triển như các nước trên thế giới.
Có thể nói, để giải quyết triệt để vấn đề này, chúng ta phải nâng cao giáo dục đạo đức của chính mình, có biện pháp hạn chế những nhu cầu, suy nghĩ sai trái của mọi người như tâm lý học. ham rẻ, săn hàng sale nhưng chỉ tốn tiền, chẳng được gì. Tránh những tình huống dở khóc dở cười “tiền mất mà tật vẫn mang”, cẩn trọng với thói xu nịnh, tâng bốc trong các mối quan hệ xã hội, nhận biết sớm, phòng tránh bệnh thành tích… là điều cần biết trước. tự bảo vệ mình không sa vào cạm bẫy của những kẻ nhẫn tâm đó, rồi công khai răn đe và quy trách nhiệm cho những hành vi đó.
Nước ta tuy còn những vấn đề nhưng khi đã phải thêm, phải đối mặt với những vấn đề, không phải là không thể khắc phục, đội ngũ nhà nước cũng cần nâng cao trách nhiệm của mình để quản lý xã hội chặt chẽ, chất lượng và bình yên vốn có của thị trường trong nước , đề ra các chế tài, quy định, pháp luật đối với hàng hóa nhập khẩu từ nước ngoài, tăng cường các biện pháp xử lý nghiêm các trường hợp làm trái pháp luật, làm giả, làm nhái, mong xã hội ta dần thoát khỏi thực trạng nhức nhối như hiện nay. Dù có thể chỉ giảm dần (1-2%) mỗi năm nhưng cũng đủ đánh thức dậy ý thức của những đối tượng có suy nghĩ tương tự, sai trái còn tồn tại trong xã hội. Chúng ta cần học hỏi các nước tiên tiến ở phương Tây, họ đi trước chúng ta rất lâu, cả trong việc ngăn chặn nạn làm giả, làm nhái và làm ăn gian dối khi nó còn là mầm mống. Chẳng hạn, họ sẵn sàng tiêu hủy hàng giả, hàng nhái ngay tại sân bay khi kiểm tra hành lý của khách, tuyệt đối không cho nhập cảnh. Hay những học sinh còn nhỏ nhưng chăm học, khi làm bất cứ bài văn, tiểu luận, v.v. . ít nhất sẽ hạn chế sao chép, nếu có sao chép bất cứ phần nào, ở đâu đó cũng phải ghi rõ nguồn gốc, nếu không các em cũng sẽ bị đuổi học ngay lập tức, có lẽ nhờ sự nghiêm túc này mà tính răn đe mạnh mẽ của những tình huống khó xử này, trong đất nước phát triển đạo đức ngày một nâng cao, không còn nạn “đồ giả” hoành hành khắp nơi.
Bởi chúng tôi luôn thấu hiểu một chân lý rằng, cái gì chưa thực sự sâu sắc và chất lượng thì chỉ có thể thu hút người ta lúc đầu, lừa dối người ta nhất thời chứ khó có thể phát triển bền vững, vì vậy, nhận thức của một người khôn ngoan và có đạo đức là điều đầu tiên cần phải có. Sau đó, cần sự chung tay góp sức của xã hội để phê phán kịch liệt và hành động quyết liệt để nạn hàng giả không tràn lan nữa. Cũng đừng quên khuyến khích cái đẹp phát triển, cái thật như một viên ngọc sáng giá giữa đời mà đôi khi tất cả những cái giả đó sẽ không bao giờ sánh kịp thì xã hội mới đi lên bền vững như vậy được. chúng tôi luôn mong đợi