tả người thân của em lớp 6


Bài viết số 6 lớp 6 đề 1: Viết một bài văn tả người thân thiết nhất với em (ông, bà, bố, mẹ..) là tài liệu mà BNC.Edu.vn xin giới thiệu. Hi vọng với tài liệu này, các em học sinh lớp 6 sẽ có thêm nhiều ý tưởng để hoàn thành bài văn của mình. Xin vui lòng tham khảo các chi tiết dưới đây.

Mục lục

  • Đầu tiên Tả người ông thân yêu của em
    • 1.1 Bài văn tả anh – Văn mẫu 1
    • 1.2 Bài văn tả anh – Văn mẫu 2
  • 2 Tả người bà thân yêu của em
    • 2.1 Bài văn tả bà ngoại – Văn mẫu 1
    • 2.2 Bài văn tả người bà – Văn mẫu 2
  • 3 Tả người cha thân yêu của em
    • 3.1 Bài văn tả bố – Văn mẫu 1
    • 3.2 Bài văn tả bố – Văn mẫu 2
  • 4 mẹ thân yêu
    • 4.1 Bài văn tả mẹ – Văn mẫu 1
    • 4.2 Bài văn tả mẹ – Văn mẫu 2
    • 4.3 Xem thêm Bài viết số 6 lớp 6 đề 1: Viết bài văn tả người thân thiết nhất với em (ông, bà, bố, mẹ..)
  • 5 Tả người ông thân yêu của em
    • 5.1 Bài văn tả anh – Văn mẫu 1
    • 5.2 Bài văn tả anh – Văn mẫu 2
  • 6 Tả người bà thân yêu của em
    • 6.1 Bài văn tả bà ngoại – Văn mẫu 1
    • 6.2 Bài văn tả người bà – Văn mẫu 2
  • 7 Tả người cha thân yêu của em
    • 7.1 Bài văn tả bố – Văn mẫu 1
    • 7.2 Bài văn tả bố – Văn mẫu 2
  • số 8 mẹ thân yêu
    • 8.1 Bài văn tả mẹ – Văn mẫu 1
    • 8.2 Bài văn tả mẹ – Văn mẫu 2

Tả người ông thân yêu của em

Bài văn tả anh – Văn mẫu 1

Gia đình tôi gồm có ông, bà, bố mẹ và hai chị em gái. Nhưng người được cả nhà kính trọng và yêu thương nhất vẫn là ông ngoại.

Ông tôi năm nay đã bảy mươi tuổi. Tuy nhiên, dáng người của anh trông rất khỏe mạnh. Bộ râu dài bạc trắng trông rất giống râu Bác Hồ. Mỗi lần anh bế bé Bi trên tay, cô cứ vuốt râu anh. Tóc ông bạc trắng, da sạm và nhăn nheo. Khuôn mặt hiền hòa với ánh mắt trìu mến của anh trông thật hiền lành. Mỗi khi cười, hàm răng thưa trắng đều lộ ra. Đôi tai của chú dài và to như tai của một vị phật. Người ta thường nói: “Ai có được tai Phật thì sống rất trường thọ”. Tôi không biết điều đó có đúng không, nhưng tôi hy vọng là như vậy.

Tuổi cao nhưng bước đi của ông vẫn nhanh nhẹn, tối đi ngủ sớm, năm giờ sáng dậy tập thể dục. Ông tôi rất thích trồng cây. Những cây anh trồng ra hoa quanh năm. Mỗi độ xuân về, cây cối đâm chồi nảy lộc, hoa nở thành từng chùm đủ màu sắc rực rỡ làm đẹp cả khu vườn. Những lúc rảnh rỗi, thầy thường kể chuyện cho chúng tôi nghe, mỗi câu chuyện thầy kể thường kéo chúng tôi vào những giấc mơ đẹp.

Anh ấy đối xử rất tốt với hàng xóm của mình. Khi gia đình ai gặp khó khăn, ông luôn đến thăm hỏi, động viên nên bà con lối xóm ai cũng nể trọng.

Tuy lớn tuổi nhưng ông rất yêu thương con cháu, cởi mở, hòa đồng với mọi người. Con kính chúc Cha luôn mạnh khỏe sống lâu và con sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng Cha.

Bài văn tả anh – Văn mẫu 2

Điều tuyệt vời nhất đối với tôi mỗi kỳ nghỉ hè là được về quê thăm ông ngoại. Năm nào bố mẹ cũng cho tôi về quê thăm ông ngoại vào dịp nghỉ hè. Một tháng được hưởng trọn vẹn tình yêu thương và sự quan tâm, chăm sóc chu đáo của anh là món quà vô cùng ý nghĩa với em. Không có gì ngạc nhiên khi anh ấy là em trai được yêu thương và tôn trọng nhất trong gia đình.

Ông tôi năm nay 83 tuổi. Những nếp nhăn trên gương mặt ông ngày một nhiều nhưng không làm giảm đi nét hiền hậu trong nụ cười của ông. Ông tôi đã rụng gần hết răng nhưng ông vẫn rất thích ăn trầu nên đi đâu ông cũng mang theo chiếc cối gỗ để giã trầu. Tôi rất thích mùi gỗ quyện với vị trầu cay nồng. Hương vị đặc biệt ấy đã đi vào giấc ngủ của tôi từ rất lâu rồi, giờ nó đã rất quen thuộc với tôi. Ở tuổi này, tóc ông tôi đã bạc hết. Nhìn dáng đi chậm chạp của ông bên chiếc gậy tre và mái tóc bạc phơ, tôi nghĩ ngay đến ông Bụt hiền lành trong truyện cổ tích. Ông đã già yếu nhưng đôi mắt vẫn còn rất minh mẫn. Anh ấy có thể đọc báo mỗi sáng mà không cần đeo kính. Anh ấy nói với tôi rằng đôi mắt là thứ quý giá của một người, nó là cửa sổ tâm hồn, đừng làm hỏng nó. Mỗi khi tôi học bài hay ngồi trước màn hình máy tính, anh đều dặn tôi nhớ cho mắt nghỉ ngơi. Cho đến bây giờ, nhiều bạn của tôi bị cận thị, nhưng mắt tôi vẫn rất tốt.

Ông tôi có một con chim chích nhỏ, tôi gọi nó là Ki. Nó hót rất hay. Mỗi lần anh về là nó nhảy nhót, hát hò suốt, trông đáng yêu lắm. Tôi cũng rất thích chó, ông tôi có một con chó rất khôn, nó tên là Vân. Vẫn đi theo anh suốt ngày, khi bên bàn uống nước, khi theo anh ra vườn. Con Vẽ như vệ sĩ cho ông tôi. Ông tôi có một khu vườn rất xanh sau nhà. Em gái tôi Lan rất thích ăn na, ông tôi trồng rất nhiều na trong vườn với những bụi chuối. Chú Bình thường trêu rằng “trẻ trồng mãng cầu, già trồng chuối”. Ông tôi trồng cả chuối, không kể già hay non! Ông nội tôi thường nói, già không ăn được thì con cháu chỉ lo cho con cháu ăn, biết đi đâu? Cả xóm ai cũng kính trọng ông không chỉ vì ông lớn tuổi mà còn vì ông là người sống tiết độ, mẫu mực. Ai vứt rác bừa bãi, ông tôi nhắc nhở ngay.

Ông tôi là một người tuyệt vời như vậy. Tôi yêu anh ấy rất nhiều. Tôi mong đến mùa hè để đến thăm anh ấy và cho anh ấy xem thành tích học tập của tôi. Chúc ông sống mãi khỏe mạnh với cháu như bây giờ ông nhé.

Tả người bà thân yêu của em

Bài văn tả bà ngoại – Văn mẫu 1

Trong gia đình tôi, có lẽ người tôi yêu quý nhất là bà ngoại. Vì mẹ là người đã yêu thương và chăm sóc tôi từ khi tôi còn rất nhỏ.

Bà em năm nay đã gần bảy mươi nhưng còn sắc sảo và thương con cháu lắm. Bà có làn da nhăn nheo, cái miệng méo xệch lúc nào cũng nhai miếng trầu đỏ tươi, tóc bà đã bạc gần hết. Cái lưng cong khiến bà luôn phải chống gậy khi đi lại. Đôi bàn tay gầy guộc, chai sạn bởi bao năm vất vả lo cho con cháu.

Thuở nhỏ, điều tôi thích nhất là được nằm trong lòng bà nghe bà hát ru. Mẹ còn kể cho tôi nghe vô số chuyện cổ tích với cô Tấm, cô Tiên, ông Bụt. Ngay cả những thời điểm khó khăn của bom đạn, khi ba bữa chỉ được bát cơm, cuộc sống gian khổ, khắc nghiệt cũng được bà kể lại để tôi hiểu hơn về cuộc sống cơ cực của nhân dân ta thời bom đạn. . Bà tôi kể, thời bình bà cũng bán bánh tráng, nhưng vì nhiều lý do nên chuyển sang bán hàng mã, đến giờ bà vẫn bán. Nhưng tôi được biết qua mẹ tôi, bà cũng nướng bánh tráng rất ngon và giòn, không bao giờ bị cháy.

Bà tôi rất hiền và tốt bụng. Cô luôn dành tình yêu thương cho các con. Khi con cháu mắc sai lầm, bà luôn chỉ bảo đúng mực. Mỗi khi buồn chuyện gì tôi thường kể cho cô ấy nghe, khi cô ấy vuốt ve nói đúng sai, đúng sai, tôi cảm thấy rất thoải mái và yêu cô ấy nhiều hơn.

Cô ấy luôn là người tôi yêu quý, kính trọng và biết ơn. Người đã cho tôi một tuổi thơ tươi đẹp, tất cả đều hiện về trong ký ức của tôi. Ở bên bà tôi luôn cảm thấy ấm áp, an ủi và an toàn. Tình thương của bà dành cho con cháu bao la. Tôi không thể đền đáp được tình yêu đó. Tuổi thơ của tôi thật đẹp, trong câu chuyện ấy có bà ngoại, người đã góp phần quan trọng tạo nên tôi của ngày hôm nay.

Bà là một người bà cần mẫn, luôn yêu thương con cháu, bà luôn hết lòng vì những người xung quanh, bà tôi được rất nhiều người quý mến, một lần bà dắt tôi đi chợ quê. Và tôi sẽ luôn nhớ những khoảnh khắc đó, hình ảnh đó sẽ mãi làm tôi nhớ đến bà, bà là một người mẹ, bà luôn yêu thương tôi tha thiết. Em sẽ không bao giờ quên được những tình cảm và kỉ niệm với bà, người đã cho em niềm tin để em cố gắng học tập tốt mỗi ngày.

Tôi sẽ luôn có những kỷ niệm đẹp về người bà thân yêu của tôi. Từ tận đáy lòng tôi muốn gửi lời biết ơn, tình yêu sâu sắc của tôi.

Bài văn tả người bà – Văn mẫu 2

Gia đình là điểm tựa của mọi người. Vì có những người luôn yêu thương, chăm sóc và bảo vệ chúng ta. Đối với tôi, bà tôi là một người như vậy.

Năm nay, bà tôi đã sáu mươi tuổi. Trước đây, bà tôi là giáo viên tiểu học nhưng hiện tại bà đã nghỉ hưu. Bà tôi có dáng người mảnh khảnh. Khuôn mặt trái xoan đã hằn dấu vết của thời gian. Mái tóc dài của cô giờ điểm xuyết những sợi bạc trắng. Nhưng với tôi, cô ấy vẫn rất đẹp. Tôi thích nhất là nụ cười rạng rỡ của cô ấy.

Bố mẹ thường xuyên phải đi làm ăn xa. Một tay mẹ lo cho tôi từ miếng ăn đến giấc ngủ. Mẹ thường kể có lần mẹ ốm khóc nhưng mẹ không thể chết được. Chỉ khi bà tôi ôm tôi, tôi mới kìm lại được. Bà cũng là người luôn ở bên chứng kiến ​​từng bước trưởng thành của tôi: khi tôi tập đi, tập nói… Tôi vẫn nhớ những lần được ngủ cùng bà, được nghe bà kể chuyện. Giọng nói của cô ấy thật quyến rũ. Tôi vẫn nhớ những câu chuyện cổ tích mà cô ấy kể cho tôi cho đến ngày nay.

Điều quý giá nhất là cô đã dạy cho tôi nhiều bài học bổ ích. Cô ấy dạy tôi tôn trọng mọi người xung quanh. Cô còn dạy cách chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống. Nhờ có cô mà tôi cũng tự giác hơn trong học tập. Có những lúc gặp bài tập khó em cũng nhờ cô giúp đỡ.

Bà tôi là một người phụ nữ siêng năng, hiền lành. Mẹ luôn bao dung cho những lỗi lầm của con cháu. Khi chúng em làm điều gì chưa tốt, cô nhẹ nhàng khuyên bảo, giúp chúng em hiểu ra lỗi lầm của mình và ngày càng ngoan hơn. Những bài học mà cô đã dạy, tôi vẫn giữ để sống tốt.

Tôi yêu bà tôi rất nhiều. Vì vậy, em luôn cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để không phụ lòng mẹ. Tôi luôn mong cô ấy có thể khỏe mạnh để có thể ở bên tôi thật lâu.

Tả người cha thân yêu của em

Bài văn tả bố – Văn mẫu 1

Gia đình là nơi vô cùng quan trọng đối với mỗi con người. Đó là lý do tại sao tôi yêu gia đình mình rất nhiều. Nhưng có lẽ, bố là người yêu thương và gần gũi với tôi nhất.

Cha tôi năm nay bốn mươi tư tuổi. Bố là công nhân nhà máy trong thành phố. Bố cao. Chiều cao của bố khoảng một mét bảy mươi lăm. Dáng người khá gầy, nhưng bố rất khỏe. Mọi công việc nặng nhọc trong nhà, bố đều làm giúp hai mẹ con. Bố có khuôn mặt trái xoan, nước da ngăm đen. Tóc đã điểm vài sợi bạc. Vầng trán cao, đầy cương nghị. Bàn tay to với nhiều vết chai do hàng ngày làm việc vất vả.

Tham Khảo Thêm:  Xem hơn 100 ảnh về hình vẽ ô nhiễm không khí

Không chỉ vậy, bố còn là một người rất khéo tay. Hầu hết đồ đạc trong nhà đều do ba tôi tự tay làm, từ chiếc bàn học, chiếc giá sách cho đến chiếc nôi khi tôi còn nhỏ. Nhờ bàn tay của bố mà mọi đồ đạc trong nhà đều rất đẹp. Buổi tối, bố lại dạy tôi học bài. Tính bố tôi rất ân cần, chu đáo, đôi khi nhẹ nhàng nhưng đôi khi lại rất kiên quyết và nghiêm túc.

Đối với tôi, bố là một người cha khá nghiêm khắc. Cha tôi thường dạy tôi phải tự lập trong công việc cá nhân. Mỗi lần tôi mắc lỗi, bố đều nghiêm túc nhắc nhở tôi sửa sai. Nhưng bố tôi cũng là người rất tình cảm. Vào những dịp đặc biệt, bố thường mua quà cho hai mẹ con, hay tự tay nấu những món mẹ và chị thích. Trên thực tế, bố là một đầu bếp rất tài năng.

Bố xứng đáng là “trụ cột” vững chắc của gia đình. Mọi khó khăn trong cuộc sống, bố sẽ ở bên động viên, chia sẻ. Từ tận đáy lòng, tôi muốn nói lời cảm ơn và yêu các bạn rất nhiều.

Bài văn tả bố – Văn mẫu 2

Có bốn thành viên trong gia đình tôi: cha tôi, mẹ tôi, tôi và em gái tôi. Nếu mẹ là một người phụ nữ dịu dàng và yêu thương. Người cha khá nghiêm khắc với hai chị em. Tuy nhiên, tôi vẫn rất yêu bố.

Bố tôi năm nay bốn mươi lăm tuổi. Thân hình bố to, cao và vạm vỡ. Một phần vì bố tôi là quân nhân được rèn luyện trong môi trường quân đội nên rất rắn rỏi và mạnh mẽ. Nước da ngăm đen vì luyện tập hàng giờ đồng hồ. Con yêu nhất là đôi mắt của bố. Dưới hàng lông mày rậm là đôi mắt to tròn, luôn ánh lên sự yêu thương, quan tâm đến mọi người. Nhìn vào đôi mắt ấy, tôi cảm nhận được cả một bầu trời yêu thương. Mỗi khi tôi mắc lỗi, ánh mắt ấy ánh lên một sự nghiêm túc khiến tôi phải nhìn lại mình để rút kinh nghiệm và không mắc lại sai lầm đó nữa. Nhưng khi con vấp ngã, thất bại khi con đã cố gắng hết sức, cha không trách con, ánh mắt cha bao dung, động viên, an ủi để con tiếp tục bước tiếp. Cha tôi có vầng trán vuông. Vầng trán ấy đã bao đêm thức trắng, suy nghĩ để tìm ra giải pháp tốt cho gia đình. Theo năm tháng, tóc cha đã bạc dần. Sóng gió cuộc đời in hằn trên mái đầu bạc phơ và những nếp nhăn trên khuôn mặt vuông vức của ông.

Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan, bố tôi cũng thích chăm sóc cây cối. Nhờ sự chăm sóc tận tình của bố mà cây cối trong vườn đều xanh tốt. Bố cũng thường thức khuya làm thêm một số công việc để tăng thu nhập cho gia đình. Tôi hiểu rằng bố phải làm việc chăm chỉ vì chúng tôi. Nhưng tôi không ngại gian khổ để cả gia đình có cuộc sống tốt hơn. Bố tôi thường nói với mẹ tôi rằng, dù khó khăn đến đâu, mẹ cũng có thể chịu đựng được, chỉ cần thấy chúng tôi ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành là bố đã vui rồi. Bây giờ tôi mới hiểu câu nói: “Công chúa như núi Thái Sơn” nghĩa là gì.

Khi rảnh rỗi, cha tôi thường dẫn chúng tôi đi chạy bộ. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giải thích những thắc mắc của chúng tôi trong học tập và cuộc sống. Nhờ sự chỉ bảo của bố mà hai chị em có thêm nhiều bài học. Nếu mẹ là người chu đáo, đảm đang sớm hôm chăm lo cho gia đình thì bố là người đàn ông nghị lực quán xuyến mọi công việc lớn nhỏ trong nhà.

Đối với tôi, bố tôi là một người cha tuyệt vời. Tôi cảm thấy rất tự hào về bố mình. Con mong bố luôn mạnh khỏe để bố luôn là trụ cột vững chắc của gia đình con.

mẹ thân yêu

Bài văn tả mẹ – Văn mẫu 1

“Sinh con trong bao gian khổ, thương con hơn yêu mạng sống”

Mỗi lần nghe lời bài hát, con chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ, ôm mẹ, hôn lên trán mẹ một cái, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương con.

Mẹ tôi năm nay ngoài ba mươi nhưng ai cũng bảo trông mẹ trẻ như tuổi đôi mươi. Dáng mẹ cao ráo, nước da trắng ngần như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt đen láy biết nói, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, cánh mũi dọc. Đôi môi mẹ chưa bao giờ dùng son nhưng lúc nào cũng có màu hồng tự nhiên rất tươi.

Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng đều lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thông thường, bà nội trợ ở nhà, cô ấy mặc trang phục ở nhà rất đơn giản, khi đi dự tiệc, cô ấy thích mặc váy một mảnh màu trắng hoặc xanh. Mẹ nói mẹ rất thích hai màu này nên hầu hết quần áo của mẹ đều như vậy. Mẹ tôi nấu ăn rất ngon, bố tôi luôn nói rằng ông thích về ăn cơm nhà hơn là đi ăn với khách ở ngoài vì đồ ăn mẹ nấu ngon hơn ở nhà hàng.

Sáng nào mẹ cũng dậy sớm chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có bữa ăn đầy đủ chất dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng khi rảnh rỗi, mẹ cũng dạy tôi nấu ăn nhưng có lẽ phải nhiều đứa trẻ mới có thể nấu ăn ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy em học, ở nhà mẹ là cô giáo dạy em. Mẹ có giọng nói nhẹ nhàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng của mẹ đều trở nên hay và dễ hiểu khiến em bị cuốn vào bài giảng. ngay lập tức.

Bàn tay mẹ mũm mĩm, trắng nõn với những ngón búp măng. Đôi bàn tay ấy hàng ngày dịu dàng chải tóc cho em, cầm tay em dạy em viết, đôi bàn tay chăm sóc em khi em ốm đau, nấu cơm cho em ăn,… Em yêu lắm đôi bàn tay của mẹ. Mẹ đã hy sinh cho tôi rất nhiều, tuổi thanh xuân của mẹ đã dành hết cho tôi, tình yêu thương của mẹ đã đặt vào tôi, biết điều đó, tôi biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.

Tôi rất yêu mẹ, trong trái tim tôi mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế được mẹ. Em tự hứa sẽ học thật giỏi, ngoan ngoãn để mẹ vui lòng.

Bài văn tả mẹ – Văn mẫu 2

Không hiểu sao khi nghĩ đến hình ảnh người phụ nữ Việt Nam, tôi lại nghĩ ngay đến mẹ. Hình ảnh mẹ đội nón lá đi chợ mỗi sáng đã khắc sâu trong tâm trí tôi từ thuở nào. Ngày nay, tôi ít thấy ai đội nón lá ra đường.

Đàn bà con gái thường đội những chiếc nón lá đủ hoa văn, màu sắc, riêng các cô gái trẻ không muốn đội chiếc nón lá thôn dã này. Vậy mà ngày nào mẹ tôi cũng mặc nó đi chợ, cho đến tận bây giờ. Khi còn nhỏ, tôi hay nghịch chiếc mũ của mẹ và rất thích chiếc quai. Tôi có tổng cộng 3 chuỗi để thay đổi. Quai áo do mẹ tự may, dây mảnh có hoa văn rất đẹp.

Tôi không biết bắt đầu miêu tả mẹ tôi từ đâu. Có thể là khuôn mặt. Mẹ tôi không xấu nhưng cũng không đẹp, nói chung là không có nét gì nổi bật. Bây giờ mẹ tôi đã già nên khuôn mặt đã có nếp nhăn. Khi tôi nhìn thấy hình ảnh của mẹ tôi khi bà còn trẻ, tôi chợt giật mình. Mẹ đã thay đổi nhiều quá! Chưa phải thời gian đã làm mẹ thay đổi. Nhưng chính sự vất vả đã làm mẹ tiều tụy. Nhìn vào mắt em, tôi thấy sự mệt mỏi ẩn sau đôi mắt ấy, và cảm thấy em có nhiều nỗi buồn hơn là niềm vui.

Tôi nhớ khi tôi học lớp 5, có một bài kiểm tra đọc. Có 4 câu hỏi và tôi đã giành được giải thưởng “Đôi bàn tay của mẹ”. Mình không nhớ mình được bao nhiêu điểm, chỉ nhớ là mình đã đọc hết mình. “Em yêu nhất đôi bàn tay của mẹ, những ngón tay gầy guộc, xương xẩu”. Khi tôi nắm tay mẹ, tôi có cảm giác như đang nắm một khúc gỗ. Bàn tay mẹ sần sùi, chai sần tưởng như chỉ còn da bọc xương. Và bàn tay mẹ không ấm chút nào, lúc nào cũng mát lạnh. Đó là lý do tại sao tôi thích nó khi cô ấy đặt tay lên trán tôi khi tôi bị sốt. Bàn tay mẹ luôn vững chãi. Cái gì không mở được, cứ đưa cho mẹ là mở được ngay. Lúc đó, mẹ tôi thường cười và chế giễu tôi vì tôi quá yếu đuối.

Tôi cao 1m60, chiều cao trung bình nhưng khi đứng cùng mẹ tôi vẫn cao hơn mẹ một chút. Nhưng chưa bao giờ tôi thấy mẹ lùn. Trong mắt tôi, mẹ luôn là người hoàn hảo nhất.

Một hôm, khi tôi đi học về, mẹ tôi đang ngủ. Tôi lặng lẽ đến gần và ngồi xuống. Tôi cứ nhìn chằm chằm vào cô ấy trong 15 phút cho đến khi cô ấy thức dậy và nhìn tôi với một nụ cười. Cô giáo tôi từng nói: “Con hãy thử nhìn vào khuôn mặt cha mẹ khi họ ngủ, con sẽ thấy những vất vả trên khuôn mặt của họ”. Tôi nhìn mẹ mà chỉ có một cảm giác: bình yên.

Nhìn bàn chân của mẹ, tôi thấy xót xa vô cùng. Có rất nhiều vết nứt, và vết nứt nào cũng sâu, rất sâu. Tôi chưa từng thấy ai bị nứt chân sâu như vậy, kể cả trong quảng cáo trên TV. Bước chân của mẹ cũng rất nặng nề. Đó là lý do tại sao đôi giày của mẹ tôi bị mòn rất nhanh. Gót dép cao su bị mòn sát đất và quai dép bên trái mòn hơn quai bên phải chứng tỏ khi đi mẹ dồn trọng lượng về phía sau và nghiêng về bên trái. Mỗi khi có ai gọi, mẹ tôi luôn lao ra, có lúc suýt vấp ngã. Người ta nói rằng những người đi nhanh và đi nặng chân không sống hạnh phúc. Có lẽ đó là nó.

Ngay chỗ bả vai của mẹ có hai cái hõm sâu. Còn da mẹ thì nhão, không săn chắc như những người khác. Em yêu anh rất nhiều.

Mẹ tôi bị viêm xoang. Là do ngày xưa mẹ hít phải bụi than nhiều quá. Giờ đây, căn bệnh này vẫn ám ảnh mẹ tôi. Mẹ hay bị đau đầu, sổ mũi là chuyện thường. Nhưng không một ngày nào mẹ được nghỉ ngơi. Khi tôi ốm một chút, tôi không làm gì cả, chỉ nằm đó cho mẹ chăm sóc.

Tôi nhớ có một kỷ niệm rất trẻ con: em tôi khóc. Suốt 23 năm chung sống, đó là lần đầu tiên và duy nhất em tôi khóc. Tôi không nhớ mọi chuyện bắt đầu như thế nào, chỉ nhớ rằng em trai tôi đã khóc và nói: “Tại sao mẹ luôn bênh vực, nuông chiều nó? Ngay cả khi nó học lớp 5, mẹ nó vẫn đổ nước cho nó.” Đó là lý do Em trai tôi ghen tị vì mẹ tôi yêu tôi hơn Đứa con nào cũng muốn dành tình cảm của mẹ Khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi yêu tôi nhất, nhưng khi tôi lớn lên, mẹ tôi yêu tôi nhất. hiểu rằng mẹ không thiên vị mà rất công bằng. Mẹ dành tình yêu thương cho những người cần nó nhất. Khi còn nhỏ, tôi là con út nên mẹ là người chăm sóc tôi nhiều nhất. Nhưng bây giờ tôi đã lớn hơn, các anh của tôi Các chị em đều đã đi làm và mẹ tôi thương chị nhất, đơn giản vì chị tôi làm việc rất vất vả mà lương lại thấp và mẹ nghĩ rằng cần phải bù đắp tình thương của mình cho chị. Có những thứ không cần như vậy. nói nhưng chúng tôi hiểu, phải không?

Tham Khảo Thêm:  đề thi tiếng anh lớp 6 học kì 1

Đăng bởi: BNC.Edu.vn

Chuyên mục: Tài Liệu Học Tập

Xem thêm Bài viết số 6 lớp 6 đề 1: Viết bài văn tả người thân thiết nhất với em (ông, bà, bố, mẹ..)

Bài viết số 6 lớp 6 đề 1: Viết một bài văn tả người thân thiết nhất với em (ông, bà, bố, mẹ..) là tài liệu mà BNC.Edu.vn xin giới thiệu. Hi vọng với tài liệu này, các em học sinh lớp 6 sẽ có thêm nhiều ý tưởng để hoàn thành bài văn của mình. Xin vui lòng tham khảo các chi tiết dưới đây.

Tả người ông thân yêu của em

Bài văn tả anh – Văn mẫu 1

Gia đình tôi gồm có ông, bà, bố mẹ và hai chị em gái. Nhưng người được cả nhà kính trọng và yêu thương nhất vẫn là ông ngoại.

Ông tôi năm nay đã bảy mươi tuổi. Tuy nhiên, dáng người của anh trông rất khỏe mạnh. Bộ râu dài bạc trắng trông rất giống râu Bác Hồ. Mỗi lần anh bế bé Bi trên tay, cô cứ vuốt râu anh. Tóc ông bạc trắng, da sạm và nhăn nheo. Khuôn mặt hiền hòa với ánh mắt trìu mến của anh trông thật hiền lành. Mỗi khi cười, hàm răng thưa trắng đều lộ ra. Đôi tai của chú dài và to như tai của một vị phật. Người ta thường nói: “Ai có được tai Phật thì sống rất trường thọ”. Tôi không biết điều đó có đúng không, nhưng tôi hy vọng là như vậy.

Tuổi cao nhưng bước đi của ông vẫn nhanh nhẹn, tối đi ngủ sớm, năm giờ sáng dậy tập thể dục. Ông tôi rất thích trồng cây. Những cây anh trồng ra hoa quanh năm. Mỗi độ xuân về, cây cối đâm chồi nảy lộc, hoa nở thành từng chùm đủ màu sắc rực rỡ làm đẹp cả khu vườn. Những lúc rảnh rỗi, thầy thường kể chuyện cho chúng tôi nghe, mỗi câu chuyện thầy kể thường kéo chúng tôi vào những giấc mơ đẹp.

Anh ấy đối xử rất tốt với hàng xóm của mình. Khi gia đình ai gặp khó khăn, ông luôn đến thăm hỏi, động viên nên bà con lối xóm ai cũng nể trọng.

Tuy lớn tuổi nhưng ông rất yêu thương con cháu, cởi mở, hòa đồng với mọi người. Con kính chúc Cha luôn mạnh khỏe sống lâu và con sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng Cha.

Bài văn tả anh – Văn mẫu 2

Điều tuyệt vời nhất đối với tôi mỗi kỳ nghỉ hè là được về quê thăm ông ngoại. Năm nào bố mẹ cũng cho tôi về quê thăm ông ngoại vào dịp nghỉ hè. Một tháng được hưởng trọn vẹn tình yêu thương và sự quan tâm, chăm sóc chu đáo của anh là món quà vô cùng ý nghĩa với em. Không có gì ngạc nhiên khi anh ấy là em trai được yêu thương và tôn trọng nhất trong gia đình.

Ông tôi năm nay 83 tuổi. Những nếp nhăn trên gương mặt ông ngày một nhiều nhưng không làm giảm đi nét hiền hậu trong nụ cười của ông. Ông tôi đã rụng gần hết răng nhưng ông vẫn rất thích ăn trầu nên đi đâu ông cũng mang theo chiếc cối gỗ để giã trầu. Tôi rất thích mùi gỗ quyện với vị trầu cay nồng. Hương vị đặc biệt ấy đã đi vào giấc ngủ của tôi từ rất lâu rồi, giờ nó đã rất quen thuộc với tôi. Ở tuổi này, tóc ông tôi đã bạc hết. Nhìn dáng đi chậm chạp của ông bên chiếc gậy tre và mái tóc bạc phơ, tôi nghĩ ngay đến ông Bụt hiền lành trong truyện cổ tích. Ông đã già yếu nhưng đôi mắt vẫn còn rất minh mẫn. Anh ấy có thể đọc báo mỗi sáng mà không cần đeo kính. Anh ấy nói với tôi rằng đôi mắt là thứ quý giá của một người, nó là cửa sổ tâm hồn, đừng làm hỏng nó. Mỗi khi tôi học bài hay ngồi trước màn hình máy tính, anh đều dặn tôi nhớ cho mắt nghỉ ngơi. Cho đến bây giờ, nhiều bạn của tôi bị cận thị, nhưng mắt tôi vẫn rất tốt.

Ông tôi có một con chim chích nhỏ, tôi gọi nó là Ki. Nó hót rất hay. Mỗi lần anh về là nó nhảy nhót, hát hò suốt, trông đáng yêu lắm. Tôi cũng rất thích chó, ông tôi có một con chó rất khôn, nó tên là Vân. Vẫn đi theo anh suốt ngày, khi bên bàn uống nước, khi theo anh ra vườn. Con Vẽ như vệ sĩ cho ông tôi. Ông tôi có một khu vườn rất xanh sau nhà. Em gái tôi Lan rất thích ăn na, ông tôi trồng rất nhiều na trong vườn với những bụi chuối. Chú Bình thường trêu rằng “trẻ trồng mãng cầu, già trồng chuối”. Ông tôi trồng cả chuối, không kể già hay non! Ông nội tôi thường nói, già không ăn được thì con cháu chỉ lo cho con cháu ăn, biết đi đâu? Cả xóm ai cũng kính trọng ông không chỉ vì ông lớn tuổi mà còn vì ông là người sống tiết độ, mẫu mực. Ai vứt rác bừa bãi, ông tôi nhắc nhở ngay.

Ông tôi là một người tuyệt vời như vậy. Tôi yêu anh ấy rất nhiều. Tôi mong đến mùa hè để đến thăm anh ấy và cho anh ấy xem thành tích học tập của tôi. Chúc ông sống mãi khỏe mạnh với cháu như bây giờ ông nhé.

Tả người bà thân yêu của em

Bài văn tả bà ngoại – Văn mẫu 1

Trong gia đình tôi, có lẽ người tôi yêu quý nhất là bà ngoại. Vì mẹ là người đã yêu thương và chăm sóc tôi từ khi tôi còn rất nhỏ.

Bà em năm nay đã gần bảy mươi nhưng còn sắc sảo và thương con cháu lắm. Bà có làn da nhăn nheo, cái miệng méo xệch lúc nào cũng nhai miếng trầu đỏ tươi, tóc bà đã bạc gần hết. Cái lưng cong khiến bà luôn phải chống gậy khi đi lại. Đôi bàn tay gầy guộc, chai sạn bởi bao năm vất vả lo cho con cháu.

Thuở nhỏ, điều tôi thích nhất là được nằm trong lòng bà nghe bà hát ru. Mẹ còn kể cho tôi nghe vô số chuyện cổ tích với cô Tấm, cô Tiên, ông Bụt. Ngay cả những thời điểm khó khăn bom đạn, ba bữa cơm chỉ được nửa bát cơm, cuộc sống gian khổ, khắc nghiệt cũng được bà kể lại để tôi hiểu hơn về cuộc sống cơ cực của nhân dân ta thời bom đạn. . Bà tôi kể, thời bình bà cũng bán bánh tráng, nhưng vì nhiều lý do nên chuyển sang bán hàng mã, đến giờ bà vẫn bán. Nhưng tôi được biết qua mẹ tôi, bà cũng nướng bánh tráng rất ngon và giòn, không bao giờ bị cháy.

Bà tôi rất hiền và tốt bụng. Cô luôn dành tình yêu thương cho các con. Khi con cháu mắc sai lầm, bà luôn chỉ bảo đúng mực. Mỗi khi buồn chuyện gì tôi thường kể cho cô ấy nghe, khi cô ấy vuốt ve nói đúng sai, đúng sai, tôi cảm thấy rất thoải mái và yêu cô ấy nhiều hơn.

Cô ấy luôn là người tôi yêu quý, kính trọng và biết ơn. Người đã cho tôi một tuổi thơ tươi đẹp, tất cả đều hiện về trong ký ức của tôi. Ở bên bà tôi luôn cảm thấy ấm áp, an ủi và an toàn. Tình thương của bà dành cho con cháu bao la. Tôi không thể đền đáp được tình yêu đó. Tuổi thơ của tôi thật đẹp, trong câu chuyện ấy có bà ngoại, người đã góp phần quan trọng tạo nên tôi của ngày hôm nay.

Bà là một người bà cần mẫn, luôn yêu thương con cháu, bà luôn hết lòng vì những người xung quanh, bà tôi được rất nhiều người quý mến, một lần bà dắt tôi đi chợ quê. Và tôi sẽ luôn nhớ những khoảnh khắc đó, hình ảnh đó sẽ mãi làm tôi nhớ đến bà, bà là một người mẹ, bà luôn yêu thương tôi tha thiết. Em sẽ không bao giờ quên được những tình cảm và kỉ niệm với bà, người đã cho em niềm tin để em cố gắng học tập tốt mỗi ngày.

Tôi sẽ luôn có những kỷ niệm đẹp về người bà thân yêu của tôi. Từ tận đáy lòng tôi muốn gửi lời biết ơn, tình yêu sâu sắc của tôi.

Bài văn tả người bà – Văn mẫu 2

Gia đình là điểm tựa của mọi người. Vì có những người luôn yêu thương, chăm sóc và bảo vệ chúng ta. Đối với tôi, bà tôi là một người như vậy.

Năm nay, bà tôi đã sáu mươi tuổi. Trước đây, bà tôi là giáo viên tiểu học nhưng hiện tại bà đã nghỉ hưu. Bà tôi có dáng người mảnh khảnh. Khuôn mặt trái xoan đã hằn dấu vết của thời gian. Mái tóc dài của cô giờ điểm xuyết những sợi bạc trắng. Nhưng với tôi, cô ấy vẫn rất đẹp. Tôi thích nhất là nụ cười rạng rỡ của cô ấy.

Bố mẹ thường xuyên phải đi làm ăn xa. Một tay mẹ lo cho tôi từ miếng ăn đến giấc ngủ. Mẹ thường kể có lần mẹ ốm khóc nhưng mẹ không thể chết được. Chỉ khi bà tôi ôm tôi, tôi mới kìm lại được. Bà cũng là người luôn ở bên chứng kiến ​​từng bước trưởng thành của tôi: khi tôi tập đi, tập nói… Tôi vẫn nhớ những lần được ngủ cùng bà, được nghe bà kể chuyện. Giọng nói của cô ấy thật quyến rũ. Tôi vẫn nhớ những câu chuyện cổ tích mà cô ấy kể cho tôi cho đến ngày nay.

Điều quý giá nhất là cô đã dạy cho tôi nhiều bài học bổ ích. Cô ấy dạy tôi tôn trọng mọi người xung quanh. Cô cũng dạy cách chia sẻ với những người gặp hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống. Nhờ có cô mà tôi cũng tự giác hơn trong học tập. Có những lúc gặp bài tập khó em cũng nhờ cô giúp đỡ.

Bà tôi là một người phụ nữ siêng năng, hiền lành. Mẹ luôn bao dung cho những lỗi lầm của con cháu. Khi chúng em làm điều gì chưa tốt, cô nhẹ nhàng khuyên bảo, giúp chúng em hiểu ra lỗi lầm của mình và ngày càng ngoan hơn. Những bài học mà cô đã dạy, tôi vẫn giữ để sống tốt.

Tôi yêu bà tôi rất nhiều. Vì vậy, em luôn cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để không phụ lòng mẹ. Tôi luôn mong cô ấy có thể khỏe mạnh để có thể ở bên tôi thật lâu.

Tả người cha thân yêu của em

Bài văn tả bố – Văn mẫu 1

Gia đình là nơi vô cùng quan trọng đối với mỗi con người. Đó là lý do tại sao tôi yêu gia đình mình rất nhiều. Nhưng có lẽ, bố là người yêu thương và gần gũi với tôi nhất.

Cha tôi năm nay bốn mươi bốn tuổi. Bố là công nhân nhà máy trong thành phố. Bố cao. Chiều cao của bố khoảng một mét bảy mươi lăm. Dáng người khá gầy, nhưng bố rất khỏe. Mọi công việc nặng nhọc trong nhà, bố đều làm giúp hai mẹ con. Bố có khuôn mặt trái xoan, nước da ngăm đen. Tóc đã điểm vài sợi bạc. Vầng trán cao, đầy cương nghị. Bàn tay to với nhiều vết chai do hàng ngày làm việc vất vả.

Không chỉ vậy, bố còn là một người rất khéo tay. Hầu hết đồ đạc trong nhà đều do ba tôi tự tay làm, từ chiếc bàn học, chiếc giá sách cho đến chiếc nôi khi tôi còn nhỏ. Nhờ bàn tay của bố mà mọi đồ đạc trong nhà đều rất đẹp. Buổi tối, bố lại dạy tôi học bài. Tính bố tôi rất ân cần, chu đáo, đôi khi nhẹ nhàng nhưng đôi khi lại rất kiên quyết và nghiêm túc.

Tham Khảo Thêm:  Xem hơn 100 ảnh về hình vẽ cây thánh giá

Đối với tôi, bố tôi là một người bố khá nghiêm khắc. Cha tôi thường dạy tôi phải tự lập trong công việc cá nhân. Mỗi lần tôi mắc lỗi, bố đều nghiêm túc nhắc nhở tôi sửa sai. Nhưng bố tôi cũng là người rất tình cảm. Vào những dịp đặc biệt, bố thường mua quà cho hai mẹ con, hay tự tay nấu những món mẹ và chị thích. Trên thực tế, bố là một đầu bếp rất tài năng.

Bố xứng đáng là “trụ cột” vững chắc của gia đình. Mọi khó khăn trong cuộc sống, bố sẽ ở bên động viên, chia sẻ. Từ tận đáy lòng, tôi muốn nói lời cảm ơn và yêu các bạn rất nhiều.

Bài văn tả bố – Văn mẫu 2

Có bốn thành viên trong gia đình tôi: cha tôi, mẹ tôi, tôi và em gái tôi. Nếu mẹ là một người phụ nữ dịu dàng và yêu thương. Người cha khá nghiêm khắc với hai chị em. Tuy nhiên, tôi vẫn rất yêu bố.

Bố tôi năm nay bốn mươi lăm tuổi. Thân hình bố to, cao và vạm vỡ. Một phần vì bố tôi là quân nhân được rèn luyện trong môi trường quân đội nên rất rắn rỏi và mạnh mẽ. Nước da ngăm đen vì luyện tập hàng giờ đồng hồ. Con yêu nhất là đôi mắt của bố. Dưới hàng lông mày rậm là đôi mắt to tròn, luôn ánh lên sự yêu thương, quan tâm đến mọi người. Nhìn vào đôi mắt ấy, tôi cảm nhận được cả một bầu trời yêu thương. Mỗi khi tôi mắc lỗi, ánh mắt ấy ánh lên một sự nghiêm túc khiến tôi phải nhìn lại mình để rút kinh nghiệm và không mắc lại sai lầm đó nữa. Nhưng khi con vấp ngã, thất bại khi con đã cố gắng hết sức, cha không trách con, ánh mắt cha bao dung, động viên, an ủi để con tiếp tục bước tiếp. Cha tôi có vầng trán vuông. Vầng trán ấy đã bao đêm thức trắng, suy nghĩ để tìm ra giải pháp tốt cho gia đình. Theo năm tháng, tóc cha đã bạc dần. Sóng gió cuộc đời in hằn trên mái đầu bạc phơ và những nếp nhăn trên khuôn mặt vuông vức của ông.

Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan, bố tôi cũng thích chăm sóc cây cối. Nhờ sự chăm sóc tận tình của bố mà cây cối trong vườn đều xanh tốt. Bố cũng thường thức khuya làm thêm một số công việc để tăng thu nhập cho gia đình. Tôi hiểu rằng bố phải làm việc chăm chỉ vì chúng tôi. Nhưng tôi không ngại gian khổ để cả gia đình có cuộc sống tốt hơn. Bố tôi thường nói với mẹ tôi rằng, dù khó khăn đến đâu, mẹ cũng có thể chịu đựng được, chỉ cần thấy chúng tôi ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành là bố đã vui rồi. Bây giờ tôi mới hiểu câu nói: “Công chúa như núi Thái Sơn” nghĩa là gì.

Khi rảnh rỗi, cha tôi thường dẫn chúng tôi đi chạy bộ. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giải thích những thắc mắc của chúng tôi trong học tập và cuộc sống. Nhờ sự chỉ bảo của bố mà hai chị em có thêm nhiều bài học. Nếu mẹ là người chu đáo, đảm đang sớm hôm chăm lo cho gia đình thì bố là người đàn ông nghị lực quán xuyến mọi công việc lớn nhỏ trong nhà.

Đối với tôi, bố tôi là một người cha tuyệt vời. Tôi cảm thấy rất tự hào về cha mình. Con mong bố luôn mạnh khỏe để bố luôn là trụ cột vững chắc của gia đình con.

mẹ thân yêu

Bài văn tả mẹ – Văn mẫu 1

“Sinh con trong bao gian khổ, thương con hơn yêu mạng sống”

Mỗi lần nghe lời bài hát, con chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ, ôm mẹ, hôn lên trán mẹ một cái, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương con.

Mẹ tôi năm nay ngoài ba mươi nhưng ai cũng bảo trông mẹ trẻ như tuổi đôi mươi. Dáng mẹ cao ráo, nước da trắng ngần như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt đen láy biết nói, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không bao giờ đánh son nhưng lúc nào cũng có màu hồng tươi rất tự nhiên.

Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng đều lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thông thường, bà nội trợ ở nhà, cô ấy mặc trang phục ở nhà rất đơn giản, khi đi dự tiệc, cô ấy thích mặc váy một mảnh màu trắng hoặc xanh. Mẹ nói rằng mẹ rất thích hai màu này, vì vậy hầu hết quần áo của mẹ đều như vậy. Mẹ tôi nấu ăn rất ngon, bố tôi luôn nói rằng ông thích về ăn cơm nhà hơn là đi ăn với khách ở ngoài vì đồ ăn mẹ nấu ngon hơn ở nhà hàng.

Sáng nào mẹ cũng dậy sớm chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có bữa ăn đầy đủ chất dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng khi rảnh rỗi, mẹ cũng dạy tôi nấu ăn nhưng có lẽ phải nhiều đứa trẻ mới có thể nấu ăn ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy em học, ở nhà mẹ là cô giáo dạy em. Mẹ có giọng nói nhẹ nhàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng của mẹ đều trở nên hay và dễ hiểu khiến em bị cuốn vào bài giảng. ngay lập tức.

Bàn tay mẹ mũm mĩm, trắng nõn với những ngón búp măng. Đôi bàn tay ấy hàng ngày dịu dàng chải tóc cho em, cầm tay em dạy em viết, đôi bàn tay chăm sóc em khi em ốm đau, nấu cơm cho em ăn,… Em yêu lắm đôi bàn tay của mẹ. Mẹ đã hy sinh cho tôi rất nhiều, tuổi thanh xuân của mẹ đã dành hết cho tôi, tình yêu thương của mẹ đã đặt vào tôi, biết điều đó, tôi biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.

Tôi rất yêu mẹ, trong trái tim tôi mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế được mẹ. Em tự hứa sẽ học thật giỏi, thật ngoan ngoãn để mẹ vui lòng.

Bài văn tả mẹ – Văn mẫu 2

Không hiểu sao mỗi khi nghĩ đến hình ảnh người phụ nữ Việt Nam, tôi lại nghĩ ngay đến mẹ. Hình ảnh mẹ đội nón lá đi chợ mỗi sáng đã khắc sâu trong tâm trí tôi từ thuở nào. Ngày nay, tôi ít thấy ai đội nón lá ra đường.

Đàn bà con gái thường đội những chiếc nón lá đủ hoa văn, màu sắc, riêng các cô gái trẻ không muốn đội chiếc nón lá thôn dã này. Vậy mà ngày nào mẹ tôi cũng mặc nó đi chợ, cho đến tận bây giờ. Khi còn nhỏ, tôi hay nghịch chiếc mũ của mẹ và rất thích chiếc quai. Tôi có tổng cộng 3 chuỗi để thay đổi. Quai áo do mẹ tự may, dây mảnh có hoa văn rất đẹp.

Tôi không biết bắt đầu miêu tả mẹ tôi từ đâu. Có thể là khuôn mặt. Mẹ tôi không xấu nhưng cũng không đẹp, nói chung là không có nét gì nổi bật. Bây giờ mẹ tôi đã già nên khuôn mặt đã có nếp nhăn. Khi tôi nhìn thấy hình ảnh của mẹ tôi khi bà còn trẻ, tôi chợt giật mình. Mẹ đã thay đổi nhiều quá! Chưa phải thời gian đã làm mẹ thay đổi. Nhưng chính sự vất vả đã làm mẹ tiều tụy. Nhìn vào mắt em, tôi thấy sự mệt mỏi ẩn sau đôi mắt ấy, và cảm thấy em có nhiều nỗi buồn hơn là niềm vui.

Tôi nhớ khi tôi học lớp 5, có một bài kiểm tra đọc. Có 4 câu hỏi và tôi đã giành được giải thưởng “Đôi bàn tay của mẹ”. Mình không nhớ mình được bao nhiêu điểm, chỉ nhớ là mình đã đọc hết mình. “Em yêu nhất đôi bàn tay của mẹ, những ngón tay gầy guộc, xương xẩu”. Khi tôi nắm tay mẹ, tôi có cảm giác như đang nắm một khúc gỗ. Bàn tay mẹ sần sùi, chai sần tưởng như chỉ còn da bọc xương. Và bàn tay mẹ không ấm chút nào, lúc nào cũng mát lạnh. Đó là lý do tại sao tôi thích nó khi cô ấy đặt tay lên trán tôi khi tôi bị sốt. Bàn tay mẹ luôn vững chãi. Cái gì không mở được thì cứ đưa cho mẹ là mở được ngay. Lúc đó, mẹ tôi thường cười và chế giễu tôi vì tôi quá yếu đuối.

Tôi cao 1m60, chiều cao trung bình nhưng khi đứng cùng mẹ tôi vẫn cao hơn mẹ một chút. Nhưng chưa bao giờ tôi thấy mẹ lùn. Trong mắt tôi, mẹ luôn là người hoàn hảo nhất.

Một hôm, khi tôi đi học về, mẹ tôi đang ngủ. Tôi lặng lẽ đến gần và ngồi xuống. Tôi cứ nhìn chằm chằm vào cô ấy trong 15 phút cho đến khi cô ấy thức dậy và nhìn tôi với một nụ cười. Cô giáo tôi từng nói: “Con hãy thử nhìn vào khuôn mặt cha mẹ khi họ ngủ, con sẽ thấy những vất vả trên khuôn mặt của họ”. Tôi nhìn mẹ mà chỉ có một cảm giác: bình yên.

Nhìn bàn chân của mẹ, tôi thấy xót xa vô cùng. Có rất nhiều vết nứt, và vết nứt nào cũng sâu, rất sâu. Tôi chưa từng thấy ai bị nứt chân sâu như vậy, kể cả trong quảng cáo trên TV. Bước chân của mẹ cũng rất nặng nề. Đó là lý do tại sao đôi giày của mẹ tôi bị mòn rất nhanh. Gót dép cao su bị mòn sát đất và quai dép bên trái mòn hơn quai bên phải chứng tỏ khi đi mẹ dồn trọng lượng về phía sau và nghiêng về bên trái. Mỗi khi có ai gọi, mẹ tôi luôn lao ra, có lúc suýt vấp ngã. Người ta nói rằng những người đi nhanh và đi nặng chân không sống hạnh phúc. Có lẽ đó là nó.

Ngay chỗ bả vai của mẹ có hai cái hõm sâu. Còn da mẹ thì nhão, không săn chắc như những người khác. Em yêu anh rất nhiều.

Mẹ tôi bị viêm xoang. Là do ngày xưa mẹ hít phải bụi than nhiều quá. Giờ đây, căn bệnh này vẫn ám ảnh mẹ tôi. Mẹ hay bị đau đầu, sổ mũi là chuyện thường. Nhưng không một ngày nào mẹ được nghỉ ngơi. Khi tôi ốm một chút, tôi không làm gì cả, chỉ nằm đó cho mẹ chăm sóc.

Tôi nhớ có một kỷ niệm rất trẻ con: em tôi khóc. Suốt 23 năm chung sống, đó là lần đầu tiên và duy nhất em tôi khóc. Tôi không nhớ mọi chuyện bắt đầu như thế nào, chỉ nhớ rằng em trai tôi đã khóc và nói: “Tại sao mẹ luôn bênh vực, nuông chiều nó? Ngay cả khi nó học lớp 5, mẹ nó vẫn đổ nước cho nó.” Đó là lý do Em trai tôi ghen tị vì mẹ tôi yêu tôi hơn Đứa con nào cũng muốn dành tình cảm của mẹ Khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi yêu tôi nhất, nhưng khi tôi lớn lên, mẹ tôi yêu tôi nhất. hiểu rằng mẹ không thiên vị mà rất công bằng. Mẹ dành tình yêu thương cho những người cần nó nhất. Khi còn nhỏ, tôi là con út nên mẹ là người chăm sóc tôi nhiều nhất. Nhưng bây giờ tôi đã lớn hơn, các anh của tôi Các chị em đều đã đi làm và mẹ tôi thương chị nhất, đơn giản vì chị tôi làm việc rất vất vả mà lương lại thấp và mẹ nghĩ rằng cần phải bù đắp tình thương của mình cho chị. Có những thứ không cần như vậy. nói nhưng chúng tôi hiểu, phải không?

Related Posts

đề thi học kì 2 toán 7

Bạn đang xem bài viết ✅ Bộ đề thi học kì 2 môn Toán 7 năm 2022 – 2023 sách Đề thi cuối học kì 2 môn…

đề thi thử thpt quốc gia 2020 môn anh

MAX ĐIỂM PHẦN 5 TOEIC – TOPIC 5 Buổi 2 MAX ĐIỂM PHẦN 5 TOEIC – TOPIC 5 Buổi 2 22 đề thi thử THPT Quốc gia…

giàu sang hay nghèo khó dù có cao sang thấp hèn

Khám phá bài viết bói giàu nghèo với nội dung tốt nhất. Muốn Biết May Mắn, Giàu Sang, Nghèo Cả Đời Chỉ Cần NHÌN CỔ TAY 3…

đông máu và nguyên tắc truyền máu

pgdsonha.edu.vn giới thiệu Lời giải Vở bài tập Sinh học lớp 8 bài 15: Đông máu và nguyên lý truyền máu lớp 8 chi tiết và chính…

thử thách cực hạn nhậm gia luân lưu vũ ninh

Nếu bạn đang tìm kiếm Top 10 bộ phim Trung Quốc dự kiến ​​phát sóng năm 2023, hãy để Nội thất UMA gợi ý cho bạn qua…

toán lớp 5 ôn tập về giải toán

4.8/5 – (68 phiếu) Mỗi năm học cuối cấp của mỗi học sinh khiến cha mẹ và thầy cô lo lắng, trăn trở. Làm thế nào để…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *