Tóm tắt Người lái đò sông Đà – Nguyễn Tuân chi tiết, ngắn gọn và đầy đủ: Với Văn Mẫu Tóm Tắt Người Lái Đò Sông Đà chi tiết, ngắn gọn Sau đây sẽ giúp các em nắm được nội dung chính của tác phẩm, từ đó dễ dàng hơn trong việc đọc văn mẫu lớp 12 .

Tìm hiểu thêm:
- Tác giả của tác phẩm Người lái đò sông Đà
- Soạn bài chi tiết người lái đò sông nước
Phiếu tổng hợp Người lái đò sông Đà số 1
Nhắc đến thiên nhiên hùng vĩ, bao la của núi rừng Tây Bắc không thể không nhắc đến sông Đà. Và dòng sông ấy đã trở thành nguồn cảm hứng để Nguyễn Tuân thể hiện phong cách văn chương tài hoa, uyên bác trong tác phẩm “Người lái đò sông Đà”. Nổi bật trong tác phẩm đó là hai hình ảnh: con sông Đà – đại diện cho thiên nhiên Tây Bắc và người lái đò – đại diện cho những người dân lao động nơi đây. Con sông Đà mà Nguyễn Tuân tập trung miêu tả hiện lên với hai vẻ đẹp đối lập là hung bạo và trữ tình. Trước hết, sông Đà hiện lên với vẻ dữ dội, hùng vĩ, dữ dội được tái hiện qua các hình ảnh: cảnh bờ sông “xây thành”, lòng sông hẹp bị đá như “cái họng” băm nát. quãng Hát Loong, quãng Mường Tà Vạt với những miệng hút hiểm trở chết người, những dòng thác gào thét ầm ầm… nhưng đối lập với vẻ hung dữ ấy, sông Đà còn mang một vẻ đẹp trữ tình, dịu dàng, thơ mộng với những dòng nước uốn lượn như mái tóc dài thướt tha của một cô gái xinh đẹp. Nguyễn Tuân đã phát hiện ra vẻ đẹp giàu màu sắc của dòng sông và cảnh vật hai bên bờ.
Vẻ hung bạo, trữ tình của sông Đà được Nguyễn Tuân khắc họa rõ nét, sinh động để làm nổi bật hình ảnh người lái đò. Nhà văn có trí tưởng tượng vô cùng phong phú, ông đã tái hiện lại cảnh chiến đấu ác liệt giữa con người nhỏ bé với thiên nhiên rộng lớn bằng giọng văn đầy khí thế chiến đấu và hào hùng. Thiên nhiên dù hung bạo như loài thủy quái nhưng vẫn phải khuất phục trước lòng dũng cảm, dũng cảm và trí tuệ của con người. Chiến thắng đó là chiến thắng của ý chí, của lòng quyết tâm vượt qua những thử thách khó khăn trong cuộc sống. Sự chiến thắng của trí tuệ, tri thức và kinh nghiệm của những người từng gắn bó với nghề sông nước. Tác phẩm ca ngợi vẻ đẹp bình dị của người lao động nhưng đã góp phần làm nên những chiến thắng vang dội của con người trong cuộc chiến không cân sức với thiên nhiên. Người lái đò sông Đà đúng với chất vàng ngoan cường đã được thử lửa trong tâm hồn người lao động luôn âm thầm cống hiến cho đất nước.
Tóm tắt nội dung Người lái đò sông Đà số 2
Thiên nhiên Tây Bắc được tô điểm bởi vẻ đẹp của dòng sông Đà vừa hung bạo, vừa trữ tình. Dòng sông dù hung bạo dữ dội đến đâu thì cũng có lúc dịu dàng như một người thiếu nữ xinh đẹp. Nước sông Đà cũng có sự thay đổi theo mùa, phản chiếu ánh nắng xuân hạ, nước ở đây trong xanh như ngọc bích, nhưng đến mùa thu thì “chín từ từ, đỏ au như da mặt người bầm vì rượu”. . Ven sông có nhiều thác, nhiều ghềnh, có gành đá; Nơi đây có những tảng đá tảng, đá bày thành đá tạo thành dãy cửa sinh tử. Nổi bật trên bức tranh thiên nhiên hùng vĩ và sống động ấy là hình ảnh người lái đò sông Đà. Đó là một người mang vẻ đẹp chân chất, khỏe khoắn của người lao động sông nước với dáng người cao, nước da ngăm đen, đó là nét đặc trưng của họ. Ông đã nhiều năm làm nghề lái đò, từng gắn bó với sông Đà nên hiểu rõ tính khí, địa thế của nó. Ông thuộc lòng từng thác lớn, thác nhỏ, vị trí của từng mỏm đá, dòng nước, từng cửa ải sinh tử mà khối đá tạo ra. Anh đã dùng kinh nghiệm nghề nghiệp phong phú và lòng dũng cảm đưa thuyền vượt qua những thác nước của sông Đà đầy nguy hiểm. Anh đã đưa bao chuyến hàng xuôi ngược an toàn góp phần làm đẹp cho đời.
Sau khi qua sông Đà, người lái đò trở về với cuộc sống yên bình thường ngày, ông thả neo con thuyền giữa dòng sông phẳng lặng, nấu cơm ống và nói chuyện về cá dầm xanh.
Tóm tắt Người lái đò sông Đà số 3
Anh làm nghề lái đò trên sông Đà đã được 10 năm. Công việc hàng ngày của anh là gánh chè, cối chè về xuôi. Anh ấy là người không thích những thứ yên tĩnh và bình yên, mà thích đối mặt với sóng to gió lớn. Sông Đà bắt nguồn từ Vân Nam – Trung Quốc, sông Đà hùng vĩ và dữ dội bởi dọc sông có 73 thác nước lớn nhỏ. Sông Đà là kẻ thù số một của những người lái đò dọc sông Đà. Vì vậy, người lái đò đã phải chiến đấu với thiên nhiên khắc nghiệt, đi qua những ghềnh đá, những trận thủy chiến. Nhờ kinh nghiệm dày dặn, trí thông minh và lòng dũng cảm, người lái đò đã vượt qua mọi trận địa đá do Sông Đà gây ra, đưa thuyền về bến an toàn.
Sông Đà không chỉ dữ dội, dữ dội mà nó còn rất trữ tình. Nhìn từ xa, dòng sông Đà uốn lượn như mái tóc dài buông xõa của người phụ nữ, màu nước cũng thay đổi theo mùa, chính những điều đó đã tạo nên vẻ thơ mộng của dòng sông. Vừa dữ dội, vừa trữ tình – một vẻ đẹp vô cùng thú vị, mới lạ, nhưng nó cũng chỉ làm nền cho sự xuất hiện của người lái đò. Đối lập với sự dữ dội của sông Đà, ta càng thấy rõ hơn những phẩm chất tốt đẹp của người lái đò: cần cù, chăm chỉ, dũng cảm và mưu trí, luôn âm thầm cống hiến cho đất nước.
Tóm tắt bài Người lái đò sông Đà số 4
Tây Bắc – nơi địa đầu của Tổ quốc, còn nổi tiếng với vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ mà minh chứng cụ thể cho điều đó chính là dòng sông Đà. Từ thượng nguồn sông Đà hiện ra vẻ dữ dội, hung dữ của đại ngàn được miêu tả qua hình ảnh: “ xây tường đá “, ” Chỉ đến giữa trưa chúng ta mới có thể nhìn thấy mặt trời.” hoặc là ” Sóng đá dữ dội tạo thành một dãy núi đá, dữ dội hơn Đà Giang trông như sôi sùng sục, tiếng thác đá nơi đây như ngàn trâu giữa rừng trúc rừng trúc bốc cháy. “. Nhưng cũng có lúc sông Đà cũng dịu dàng, trữ tình và thơ mộng với hình ảnh dòng sông uốn lượn như “mái tóc trữ tình”, với màu xanh ngọc bích khi xuân về và đỏ phù sa khi thu sang chứ không đen như mực Người Pháp nói. Sông Đà như bạn cũ lâu ngày hội ngộ Hai bên bờ lặng lẽ nhưng tràn đầy sức sống. Trên vẻ đẹp của dòng sông ấy, hình ảnh người lái đò hiện lên với vẻ đẹp đầy nghệ sĩ, hào hùng dù rất đỗi bình thường trong cuộc sống đời thường. Người lái đò đã vượt qua ba trận địa đá với bao thử thách cam go, với những cửa ải tử thần có thể nuốt chửng anh bất cứ lúc nào; dù hàng ngày anh chiến đấu với con thủy quái sông Đà, nhưng đến đêm anh lại trở về đến những điều giản dị và khiêm nhường.
Tóm tắt tác phẩm Người lái đò sông Đà số 5
Tùy bút “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân kể về vẻ đẹp của thiên nhiên hùng vĩ nhất là dòng sông Đà và hình ảnh người lái đò bình dị nhưng tài hoa, dũng cảm. Con sông Đà ấy nổi tiếng hung dữ và vô cùng nguy hiểm với những thác nước, những bãi đá ngầm, những tảng đá nổi, những khối đá xếp chồng lên nhau đầy nguy hiểm, nhưng con sông Đà ấy cũng có lúc hiền hòa, hiểm trở. Càng thơ mộng hơn khi nhìn từ xa, nhìn thấy sự thay đổi của màu nước theo mùa và với nét đặc trưng riêng. Trên cái nền thiên nhiên hùng vĩ và thơ mộng ấy, hiện lên hình ảnh người lao động bình dị là người lái đò – người làm nhiệm vụ chèo lái con thuyền vượt qua con thủy quái – sông Đà. Anh lái đò có thân hình cường tráng, rắn rỏi, có gan, dũng cảm và tài trí. Anh đã nhiều năm trong nghề nên có nhiều kinh nghiệm và cũng nhớ rất rõ cách bố trí bãi đá, thác nước, vị trí trận đồ đá, cổng sinh tử…. Theo thứ tự để chèo lái thành công con thuyền qua sông Đà, ngoài kinh nghiệm dày dặn, anh còn phải có lòng can đảm, dũng cảm. Sau khi an toàn trở về, anh và những người bạn còn toát lên vẻ đẹp của tài năng và sự khiêm tốn khi coi những thử thách nguy hiểm vừa trải qua như những công việc thường ngày.