Đề bài: Trong một đoạn văn, nhà văn trẻ Thụy Thảo viết: Ta ước trời cao biển rộng mà quên rằng hoa đến từ đất. Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn về khái niệm này.
Phân công
Những lời tâm tư thốt ra từ sâu thẳm trái tim khi ngồi xuống giữa dòng đời tất bật sắp bước qua ngưỡng cửa của tuổi trẻ thật cần thiết và đáng quý biết bao. Đó là để nhắc nhở chúng ta rằng thời gian sẽ không đợi ta lớn lên, cũng như để ta hiểu rằng những trăn trở trước những hoài bão của bản thân luôn đi kèm với những khó khăn, nuối tiếc về quá khứ, những điều đã cũ. Tuổi thơ bình dị sẽ luôn đồng hành cùng ta để ta trọn vẹn trong cuộc đời này. Được nhà văn trẻ Thụy Thảo viết rất tâm huyết, trong bài thơ Với tuổi có câu “ta vọng trời cao biển rộng mà quên rằng hoa từ đất mà ra”.
Theo cách giải thích của câu nói, chúng ta có thể hiểu một cách đơn giản rằng: “Trời cao biển rộng” ở đây là sự thể hiện những hoài bão, khát vọng trong cuộc sống vô cùng lớn lao, đôi khi hơi có vẻ xa vời, khó nắm bắt. . “Hoa” ở đây là biểu hiện của vẻ đẹp, là trái ngọt của một quá trình lao động vất vả. “Đất” không khác những thứ rất đỗi bình dị, gần gũi, thân thương trong cuộc sống, ta có thể sống trên đất, cái cây ấy, con vật ấy cũng có thể lớn lên từ “đất mẹ”. “Hoa ở đây mọc lên từ lòng đất – một hình ảnh đẹp, giản dị dễ bắt gặp trong đời thực, nhưng lại mang một ý nghĩa biểu tượng rất cao quý, đó là sức sống đến từ những thứ gần gũi, được lớn mạnh từng ngày nhờ nước mà vươn tới cho bầu trời những cánh hoa tươi xinh xòe đón nắng.
Trình bày suy nghĩ về câu nói: Mong trời cao biển rộng mà quên rằng hoa đến từ đất
Trong cuộc sống con người luôn có những khát vọng, hoài bão, nhất là ở lứa tuổi thanh niên, sức trẻ căng tràn, những khát khao cháy bỏng thôi thúc họ tìm tòi cái mới, hứng thú với chúng. Đôi khi họ quên mất rằng chính nơi xuất phát mới là điều thực sự đáng trân trọng, để rồi buông xuôi vào những nơi đầy ảo mộng, tương lai bất định sẽ ít có khả năng thành công.
Nhưng câu này không nói rằng chúng ta không nên ấp ủ những mục tiêu xa vời, mà câu này như nhắc nhở chúng ta rằng muốn thành công trong bất cứ việc gì, trước tiên hãy trân trọng những điều bình dị xung quanh mình, sau đó mới nghĩ đến những bước phát triển lớn hơn cũng chưa muộn. vì vậy hãy bắt đầu từ cự ly gần rồi xây dựng kế hoạch chinh phục cự ly xa hơn, từng bước phát triển đến mỏ ước mơ. Đừng bao giờ hy vọng một điều gì đó sẽ đến quá nhanh, mong muốn điều gì cũng trở nên dễ dàng, ước mơ quá xa không hẳn là sai nhưng chúng ta sẽ khó đạt được nếu không vạch ra và đuổi theo nó bằng những kế hoạch để tiến gần hơn những giấc mơ đó.
Nhưng những hoài bão, những mục tiêu vẫn còn đó, không ngừng phát triển trong ta, chỉ khi đó ta mới thấy chúng có giá trị. Nếu cuộc đời không có những hoài bão lớn lao thì làm sao có những con người thành đạt lừng lẫy khắp thế giới như “Tỷ phú Bill Gates, nhà sáng lập mạng xã hội nổi tiếng Facebook Mark Zuckerberg, nhà sáng lập Apple– Steven Jobs…”, những thiên tài lịch sử “nhà vật lý học – Thomas Edison với hàng ngàn lần thất bại trong quá trình nghiên cứu bóng đèn để nhân loại sử dụng cho đến ngày nay”, “anh em nhà Wright – hai người tôi nuôi dạy đều có ấn tượng sâu sắc về loài chim bay trên bầu trời mà từ đó tôi vô cùng mong muốn thực hiện được thứ quý giá cho phương tiện di chuyển tiện lợi ngày nay, đó là máy bay dân dụng.” Hay nhìn những con người đã vượt qua số phận nghiệt ngã, để chứng minh rằng họ “tàn nhưng không tàn” với đời, họ luôn thôi thúc mình theo đuổi đam mê sống, với khát vọng được cống hiến cho đời. tạo ra giá trị đích thực cho bản thân như “Nick Vuijic- sinh ra đã không có tay chân sau khi mắc phải căn bệnh quái ác, anh ấy đã vượt qua nó để sống mạnh mẽ và sống với đam mê của mình. Tưởng chừng không thể phá vỡ được tia sáng hiện thực của anh ấy,…”. Không phải họ có tài năng bẩm sinh gì, mà ở họ chỉ có một sự bền bỉ thầm kín bất diệt, niềm đam mê không bao giờ tắt, những suy nghĩ đúng đắn, nhận thức sâu sắc về cuộc đời đã cho họ sức mạnh từ những đau khổ, những điều không may, những thất bại khiến họ thôi mạnh mẽ hơn để vươn lên đỉnh bầu trời thành công.
Vậy nên chúng ta không cần tìm đâu xa để tìm kiếm những điều phi thường, cội nguồn của những điều xa vời, những điều kỳ diệu giữa đời thường được viết nên một cách hoàn hảo bằng nỗ lực từng ngày, từng giờ và ngẫu hứng. Dù cố gắng đến đâu bạn cũng sẽ đạt được thành quả xứng đáng, “hoa thơm” sẽ đến. Chúng ta đã phát triển và hoàn thiện mình mỗi ngày, vì vậy hãy chú ý tìm cho mình những mục tiêu phù hợp với mình, đầy đủ, có thể nhiều nhưng phải liên tục và rõ ràng, đặc biệt là hết khả năng của mình. Hãy quan tâm và dành toàn tâm toàn ý cho nó, tránh bị phân tâm bởi những thứ xung quanh, liên tục thực hiện đúng thời gian đã định, bởi hoàn thành từ những việc nhỏ nhất sẽ dẫn đến thành công. Để đạt được kết quả tốt, chúng ta cần vượt qua những điều nhỏ nhặt, những chông gai và khó khăn trên đường.
Bạn có thể thấy rằng không cần phải làm những điều vĩ đại bởi vì bạn đang sống giữa cuộc đời bình dị, thành công lớn sẽ chỉ đến với những người dám vượt qua thử thách, những người biết kiên trì, những người có đủ khả năng để vượt qua những thử thách. những thứ nhỏ nhất, đơn giản nhất.
Và vì bản chất con người luôn ích kỷ, tham lam có cái này rồi lại muốn cái khác, luôn muốn mình hoàn hảo, luôn cố gắng đạt được những mục tiêu xa vời nên những hình mẫu lý tưởng không sai, không nên. Cuối cùng, chúng ta phải hiểu cho đúng, cho hợp lý, vì chúng ta phải hiểu rằng khi con người ta bận bịu với công việc và ước mơ, sẽ có lúc không còn thời gian cho những điều tốt đẹp từ mọi nơi, những người xung quanh mình. Bạn bè và gia đình luôn ở bên cạnh bạn. Mọi giá trị đẹp đẽ không phải lúc nào cũng phải tìm kiếm đâu xa, nó ở ngay bên ta, đôi khi đơn giản như nơi ta sinh ra, cánh diều xinh, cánh đồng cỏ, nơi có cha mẹ anh chị em. . mái nhà mỗi khi chúng ta ngã. Thật vậy, như nhân vật Nhĩ trong tác phẩm Bến Quê của nhà văn Nguyễn Minh Châu – anh bôn ba khắp năm châu nhưng khi lâm trọng bệnh lại trở về mái nhà bình yên và chỉ muốn đến nơi ấy một lần. quê mùa, điều làm ta day dứt nhất khi đọc tác phẩm, thầm cảm thương cho nhân vật, cho chính mình.
Vì vậy hãy sống tốt, biết giúp đỡ mọi người, biết trau dồi kiến thức cho bản thân… sống tốt làm cho cuộc sống của bạn và mọi người tốt hơn mỗi ngày, bạn được mọi người yêu quý và trân trọng. Hãy sống đúng với trời cao biển rộng của chính mình rồi bạn nhé!
Qua đó ta biết rằng khi ta mải dùng tuổi trẻ để một lần sống hết mình với đam mê và hoài bão, để mong một khi lên đến đỉnh cao rồi sẽ dễ dàng quên đi những điều tưởng chừng như rất đỗi bình dị. Rồi tôi sẽ mãi tiếc nuối như cảm xúc chân thành của nhà thơ trẻ Thúy Thảo: “Mong trời cao biển rộng mà quên rằng hoa từ đất mà ra”.
thống kê tìm kiếm
- Mong trời cao biển rộng mà quên rằng hoa đến từ đất (có tuổi – sedum)