Viết đoạn văn nghị luận xã hội dài 200 từ về câu nói: Có người sợ gãy chân mà không dám bước đi, nhưng sợ gãy chân mà không dám bước đi thì cũng giống như gãy chân.
Có thể nói, dám hành động, dám chấp nhận thất bại là những yếu tố vô cùng quan trọng để đạt được thành công trong cuộc sống. Turgot – Một nhà kinh tế học người Pháp đã từng nói: “Có những người sợ gãy chân mà không dám bước đi, nhưng sợ gãy chân, nếu không dám bước đi thì chẳng khác nào gãy xương”. Đây là một trích dẫn rất đúng. Điều này đúng và đáng khích lệ, nhưng trước hết, để có thể bàn cụ thể hơn về nhận định trên, chúng ta cần hiểu thế nào là “dám bước” và “sợ gãy chân”?. Theo nghĩa đen, “Đi bộ” là hình thức vận động của con người được thực hiện chủ yếu bằng hệ cơ, xương ở “chân”, còn “gãy chân” là hậu quả có thể xảy ra, gây thương tích cho người thực hiện hành vi “chạy”. Sâu xa hơn, theo nghĩa bóng, “bước” được hiểu là hành động thực hiện một việc gì đó, còn “gãy chân” là sự thất bại mà chúng ta có thể gặp phải trong quá trình đạt được mục tiêu của mình. Vậy nên, câu nói toàn hàm ý rằng nếu chúng ta không dám làm, không dám hành động vì sợ thất bại thì bản thân chúng ta đã mặc nhiên trở thành kẻ thất bại. Vì thành tích nào cũng đạt được. Ở trên đời này, ai cũng phải trải qua ba giai đoạn: suy nghĩ, suy nghĩ, hành động và kết quả, nếu chỉ dám ngồi một chỗ mà suy nghĩ, chần chừ không dám hành động thì sẽ không bao giờ có được kết quả. không đạt được.Biểu hiện của người không dám hành động và sợ phải đối mặt với sự khởi đầu. của thách thức là rất đáng chú ý. Họ thường là những người chỉ dám lên kế hoạch rồi để đó và hay trì hoãn, luôn nói về những điều muốn làm nhưng không bao giờ thực hiện. Hay thậm chí, có nhiều người còn không có mục tiêu cụ thể, phó mặc cho cuộc đời xô đẩy, luôn trốn tránh làm những việc lớn, tránh những “lối mòn” ít người đi và luôn suy nghĩ tiêu cực về thất bại. Một minh chứng rõ ràng cho hành động đó là câu chuyện. Bill Gate và startup của bạn mình. Bill Gate không phải là người đầu tiên và duy nhất nghĩ đến phần mềm máy tính và nỗ lực phát triển nó rộng rãi, mà một người bạn học của ông cũng có mong muốn như vậy. .Nhưng nếu như người bạn kia còn e ngại, còn tính toán thiệt hại, rủi ro có thể gặp phải thì Bill Gate – chàng sinh viên trẻ ngày ấy, người hoàn thiện sản phẩm ngày nào đã mang “đứa con” về nhà. Spirit” vào thời điểm đó đã đến gõ cửa mọi văn phòng máy tính để thuyết phục họ làm việc cùng nhau. Sau nhiều lần bị từ chối và cố gắng, anh ấy đã nhanh chóng thành công trong việc thành lập một doanh nghiệp. Công việc kinh doanh ngày càng phát triển và mời một người bạn cũ trở thành nhân viên của công ty anh ấy. Vì vậy, không phải dám hành động, ngại khó khăn sẽ làm cho cuộc sống của chúng ta trở nên uể oải, cuộc sống của chúng ta trở nên vô nghĩa, chúng ta sẽ luôn cảm thấy cuộc sống là tăm tối, nhàm chán,… Nếu bây giờ chúng ta không phải là chúng ta, chúng ta không nhấc chân mà bước, tương lai sẽ còn khó khăn hơn, và chúng ta sẽ phải làm việc chăm chỉ hơn nữa, “nếu chúng ta không tự xây ước mơ của mình, thì sẽ có người thuê chúng ta xây”. Một xã hội Nếu có quá nhiều người như vậy, xã hội đó sẽ trở nên chậm chạp trên mọi lĩnh vực, ngập trong những quan niệm, kế hoạch, ý tưởng nhưng không bao giờ thành hiện thực.Nhưng bên cạnh đó cũng có rất nhiều người không chỉ có mục tiêu rõ ràng mà còn luôn dám phải làm hàng ngày, hàng giờ, luôn tìm tòi, dày công rèn giũa, rèn luyện. Không chỉ vậy, họ còn luôn suy nghĩ tích cực trước những vấn đề khó, xem thử thách là một cách để học hỏi, để chắt lọc và làm đầy “kho” kinh nghiệm, đạt được nhiều mục tiêu và đóng góp cho xã hội mỗi ngày.Tuy nhiên, chấp nhận thất bại không có nghĩa là chúng ta sẽ vẫn cảm thấy thích nó.Sau khi lặp lại những sai lầm đó, chúng ta cần dạy cho mình những bài học rút ra để chúng ta biết cách vững bước hơn trước những trở ngại đó .Vì vậy, mỗi chúng ta phải ý thức được tầm quan trọng của hành động và có cái nhìn tích cực trước thất bại, đồng thời nhanh chóng bắt tay vào thực hiện những kế hoạch, mục tiêu đã đề ra. Cuộc đời này rộng lớn, lớn lao, có biết bao điều để học hỏi và trải nghiệm, nhưng cũng thật ngắn ngủi, vô thường, thời gian sẽ trôi qua rất nhanh và một khi đã qua đi thì không thể lấy lại được. Đừng sợ sai, đừng ngại. Đừng giới hạn bản thân trong một cuộc sống nhỏ bé tầm thường, hãy vươn mình ra, đón nhận những điều lớn lao trong cuộc đời này để khi nhắm mắt buông tay, nhìn lại sẽ không phải hối tiếc. .Thất bại cũng giống như ăn một quả ớt, dù cay cũng cho ta một trải nghiệm hấp dẫn mà không hề có vị ngọt.