Chương 1: Đồ Của Nợ
Sau khi ngồi bên trên cái cọc rộng lớn nửa giờ, Kim Phi đành nên gật đầu đồng ý thực tiễn.
Y xuyên ko rồi.
Từ thế kỷ 21 nó tiếp tục xuyên ko về xã hội phong loài kiến lỗi thời.
“Ông trời ơi, người đang được nhắm vô tớ sao?”
Kim Phi ngước đầu coi trời, thở lâu năm than vãn thưa.
Ở kiếp trước, Kim Phi đến từ một ngôi thôn miền núi túng bấn khổ sở, nỗ lực nỗ lực, đua vô ĐH, tiếp sau đó một vừa hai phải học tập một vừa hai phải thực hiện, được vày CN, thạc sĩ và tiến sỹ, sau khoản thời gian đảm bảo chất lượng nghiệp thì trở nên một kỹ sư thời thượng, bổng từng năm mặt hàng tỉ.
Một thưởng thức như thế được xem như là truyền ý chí và động lực, phiên bản thân thiết Kim Phi luôn luôn nhận định rằng tôi đã thành công số phận.
Nhưng ko thể ngờ được rằng, một vừa hai phải mới nhất đi làm việc vài ba ngày, chính vì tăng ca không ngừng nghỉ, thiếu hụt triệu tập nên xẩy ra trường hợp bất ngờ, vinh quang quẻ thâm nhập vô group xuyên ko, cho tới một vương vãi triều thương hiệu là Đại Khang, nhập hồn vô vào khung hình một người thợ thuyền rèn.
“Có nên ai thương hiệu Kim Phi cũng khổ sở vậy không?”
Đúng vậy, người thợ thuyền rèn tuy nhiên nó nhập hồn vô cũng thương hiệu là Kim Phi, tâm sự còn thảm rộng lớn nó nhiều.
Ngay khi được sinh đi ra, tiếp tục nằm trong phụ vương u vứt trốn nhằm rời cuộc chiến tranh tao loạn, tiếp sau đó, trốn được cho tới một ngôi thôn nhỏ thương hiệu là Tây Hà này, một vừa hai phải ổn định ấn định thì u mệnh chung vì thế bị bệnh.
Cha của những người này hiểu rằng rằng chỉ mất học hành mới nhất hoàn toàn có thể với lối bay, chính vì vậy thắt sống lưng buộc bụng, dồn không còn tiền bạc để mang đái Kim Phi cho tới học tập lối học hành, hy vọng với cùng 1 ngày tiếp tục đua đỗ công trạng, quang vinh mái ấm gia đình.
Đáng tiếc Kim Phi này không tồn tại tố hóa học học hành, vô cùng khổ sở học hành trong cả chục năm sau cùng cho tới tú tài cũng ko đua đỗ.
Năm ngoái, phụ vương già nua mệnh chung vì thế bệnh dịch, nhằm lại một chút ít của nả thì đều bị Kim Phi này ăn không còn tinh khiết rồi.
Nửa mon mới gần đây, thường ngày chỉ ăn một chút ít cơm trắng, đói cho tới hoa đôi mắt, đập vô cột căn nhà ngất xỉu.
Cú đập này đã lấy Kim Phi của thế kỷ 21 xuyên ko trở lại vương vãi triều Đại Khang này…
“Kim ca ca, group đem dâu của thị trấn phủ tới đây rồi, trưởng thôn bảo huynh mau cho tới cổng làng”.
Một cậu nhỏ bé chục nhị, chục phụ thân tuổi hạc hét lên trước cửa ngõ, và khoác kệ Kim Phi với nghe thấy hay là không, cậu tớ cũng vẫn chạy chuồn thất lạc.
“Đội đem dâu?”
Trong đầu Kim Phi lóe lên vấn đề tương quan.
Nhiều năm cuộc chiến tranh miên man làm cho phái nam vô Khang triều suy hạn chế, nhằm k1ch mến dân sinh tạo thêm, triều đình quy ấn định phái mạnh đầy đủ 18 tuổi hạc, nữ giới đầy đủ 17 tuổi hạc buộc nên trở thành thân thiết, còn nếu như không sẽ ảnh hưởng tiến công thuế 30%.
Số lượng nam nhi rất ít kéo theo thiếu hụt mối cung cấp làm việc, thêm vào đó đầy đủ những loại thuế và sự cướp tách bóc của bọn thổ phỉ, khá nhiều người dân thường ngày chỉ hoàn toàn có thể ăn một giở, 99% đều ko thể trả thêm thắt thuế được.
Kim Phi hộ tịch là thợ thuyền mộc, ko cần thiết chuồn tòng quân, tuy nhiên thuế của nó nặng nề rất là nhiều đối với dân cày và thợ thuyền săn bắn, đương nhiên cũng ko thể Chịu thêm thắt thuế được.
Đến tuổi hạc kết duyên, đầu năm mới thị trấn phủ cho tới thu thuế, chỉ hoàn toàn có thể report rằng trong năm này tiếp tục trở thành thân thiết.
Y tiếp tục nổi tiếng là thanh nhàn rỗi ở thôn Tây Hà này, coi là biết sau đây tiếp tục bị tiêu diệt đói, ai tuy nhiên Chịu gả đàn bà căn nhà bản thân cho tới nó chứ?
Tuy nhiên cũng ko có gì, ở Khang triều loại không giống thì không tồn tại, tuy nhiên những cô nương ngóng được gả chuồn thì thật nhiều.
Cuối xuân và cuối thu, thị trấn phủ tiếp tục tổ chức triển khai nhị chuyến đem dâu, đem những cô nàng phù phù hợp với lứa tuổi kết duyên cho tới những thôn thôn không giống nhau, cho tới đằng phái mạnh lựa lựa chọn.
Cho mặc dù người nam nhi cơ què hoặc quáng gà, chỉ việc bị lựa chọn trúng thì tiếp tục sẽ phải trở thành thân thiết.
“Đây đó là phân phát phu nhân vô truyền thuyết sao? Không ngờ xuyên ko lại sở hữu phúc lợi đảm bảo chất lượng như vậy”.
Vừa mới nhất xuyên không hề còn chưa kịp ăn bữa cơm trắng này và được trở thành thân thiết, Kim Phi với chút ko thích nghi kịp, trong tâm âm thầm than vãn.
Đối với group đem dâu chuyến này, nó cũng ko mong ngóng gì.
Đi theo đuổi group đem dâu đều là những cô nàng ko lấy được ông xã, rằng khó khăn nghe rộng lớn chút thì là kẻ không giống lựa chọn quá lại, quality ngoài cần thiết nghĩ về cũng biết.
Nhưng ko lựa chọn cũng ko được.
Bên phái mạnh với quyền lựa lựa chọn tuy nhiên lại không tồn tại quyền ko lựa lựa chọn.
Cũng tức là ngày hôm nay dù cho có một vừa hai phải ý hay là không thì nó cũng sẽ phải dắt một người phu nhân về, còn nếu như không sẽ ảnh hưởng tiến công thuế và bị đày ải đi ra mặt trận cho đến bị tiêu diệt.
Kim Phi chỉ đành nhịn cơn đói vô bụng, ra đi cổng thôn.
Trên đài Lộ Bắc với phụ thân Người trẻ tuổi tuổi hạc đang được đứng, một người gù, một người què, người còn sót lại tuy rằng tay chân lành lẽ tuy nhiên mặt mũi xoàng mọn thô bỉ, một vừa hai phải coi là biết ko nên người đảm bảo chất lượng lành lặn gì.
Bọn chúng ta tương tự Kim Phi, nằm trong những người dân tuy nhiên người vô thôn thà nhằm đàn bà chuồn đem dâu coi vận may còn rộng lớn là gả cho tới chúng ta.
“Nhìn tề, Kim Phi cho tới rồi, tứ đại rubi quy tụ rồi”.
Khi một đứa trẻ con bắt gặp Kim Phi tiếp cận, nhảy lên hét.
“Đừng với rằng linh tinh”.
Mẹ của đứa nhỏ bé nhanh gọn bịt mồm này lại.
Người gù người què ko thực hiện được việc nặng nề, người cao bồi thì mến trêu trêu chọc những cô nàng trẻ con, thêm vào đó Kim Phi bất tài không có tác dụng, được người vô thôn ca ngợi là tứ đại rubi.
Thường ngày Kim Phi vô cùng ghét bỏ biệt danh này, mỗi một khi nghe thấy thường rất tức phẫn uất, tuy nhiên ngày hôm nay nó chỉ mỉm cười cợt với đứa nhỏ bé một chiếc rồi bước lên đài.
“Kim ca ca cho tới rồi!”
Người què, người gù đều mỉm cười cợt kính chào.
Tên cao bồi thì khinh thường thông thường hừ rét mướt một giờ, nhón chân coi tuyến phố ở lối vô thôn.
“Lưu ca ca, Trương ca ca!”
Kim Phi mỉm cười cợt đáp lại.
“Tới rồi cho tới rồi!”
Tên cao bồi chỉ về phía cổng thôn, hét lên.
Trên tuyến phố nhỏ đầu thôn, một tổ thay cho bảng hiệu red color chầm lờ lững tiếp cận.
Dẫn group là năm nha dịch huyền phủ và một bà mai khoác cái quần đỏ tía phô trương, hâu phương là nhị mươi cô nàng khoác quấn ăn mặc quần áo bên trên sống lưng.
Trưởng thôn dẫn người cho tới đón nha dịch, còn bà mai dẫn đường cho những cô nàng đứng đối lập với tư người Kim Phi.
Đội đem dâu được xem là thông thường nhiều trong năm này, những cô nàng ko lo ngại ngùng tuy nhiên tò mò mẫm coi xung xung quanh.
Bạn đang xem: xuyên không tới vương triều đại khang
Xem thêm: rung cảm từ em
Những gì chúng ta đem theo đuổi là của hồi môn, và nếu như được lựa chọn, chúng ta tiếp tục thẳng ở lại luôn luôn.
Ngôi thôn trước mặt mày này hoàn toàn có thể là căn nhà sau này của mình, và những người dân đang được đứng coi này hoàn toàn có thể là kẻ căn nhà sau này của mình !
“Nếu được thêm dàn đèn nữa thì tốt”.
Kim Phi ko ngoài nghĩ về cho tới những lịch trình coi đôi mắt.
Chỉ là những nữ giới khách hàng mời mọc này trái ngược thực đúng thật nó nghĩ về, quality không thực sự cao.
Hầu không còn đều vì thế vất vả thực hiện lụng tuy nhiên làn domain authority đen thui sạm, sạm nắng nóng.
Nhưng một cô nàng ở cuối mặt hàng tiếp tục khiến cho Kim Phi nhị đôi mắt sáng sủa lên.
Cô gái này tuy rằng ăn mặc quần áo xộc xệch rộng lớn những cô nàng không giống, tuy nhiên khuôn mặt mày êm ả dịu dàng đoan trang, đường nét mặt mày vô nằm trong xinh rất đẹp, hai con mắt lớn mưu trí ngấn nước khiến cho người tớ thương tâm.
Thời đại Internet, ngỏ điện thoại cảm ứng đi ra là hoàn toàn có thể bắt gặp đầy đủ chuyên mục Hotgirl, tuy nhiên Kim Phi hoàn toàn có thể vỗ ngực khẳng định rằng khuôn mặt mộc của cô nàng khoác vật dụng xanh rì này vô cùng xinh đẹp tuyệt vời hơn những chuyên mục mặt mày trát đẫy phấn cơ nhiều.
“Cực phẩm như này xứng đáng lẽ nên giành nhau phỏng tay rồi, sau lại phiêu dạt cho tới group đem dâu vậy nhỉ?”
Kim Phi thấy khó khăn hiểu.
Người gù cạnh bên phân phát xuất hiện Kim Phi cứ coi chằm chằm cô nàng ở cuối mặt hàng, ngay tắp lự rẽ quý phái rằng nhỏ: “Kim ca ca, huynh cứ coi Quan Hạ Nhi làm cái gi vậy?”
Kim Phi ko đáp tuy nhiên chất vấn ngược lại: “Huynh thân quen cô ấy à?”
“Huynh ko biết à?”
Lý Thạch Đầu sửng nóng bức.
Ngay ngay tức thì ghi nhớ lại trước đó Kim Phi luôn luôn vất vả học tập, nhằm thể hiện tại sự cao quý của tớ, khi group đem dâu cho tới, nó trước đó chưa từng chạy đi ra coi náo nhiệt độ.
“Cô tớ đó là vật dụng của nợ ở thôn Quan Gia”.
Lý Thạch Đầu nhỏ giọng nhắc nhở.
.
Bạn đang được hiểu truyện bên trên NetTruyen.com.vn
Bình luận